Nhân viên phục vụ đi rồi, Lam Diệu Dương cực kỳ nghiêm túc tiếp tục ăn cơm.
Nhưng anh dựng thẳng lỗ tai lên nghe rất rõ cuộc điện thoại của Nghê Lam.
Phan Kính kia và Nghê Lam khen nhau trong điện thoại. Anh ta khiêm tốn lại vui vẻ nói anh ta không phải thiên sứ, Nghê Lam mới là thiên sứ.
“Em gái, em chính là đại tiên, cá chép đen thần tiên, bla bla. Phong cách hình tượng của anh trong giới này cho tới giờ chưa có ai tìm anh làm chương trình, ăn với em một bữa khuya về kết quả là đời thay đổi rồi.
Lên hot search, tiết mục cũng chủ động tìm tới cửa. Nhưng bây giờ đối phương có một điều kiện, hi vọng em với anh chung một nhóm, cùng lên sóng, như vậy mới thu hút.”
Lam Diệu Dương nhai kỹ rồi nuốt miếng thịt bò trong miệng.
Nghê Lam nghĩ ngợi, nghiêm túc hỏi: “Đúng là việc tốt, nhưng em muốn hỏi chút, bị đen thì sao?”
“Anh vốn là nhân vật phản diện, em còn có thể đen hơn nữa sao?” Phan Kính hỏi lại.
Sao lại có lý thế nhỉ, không cách nào phản bác được.
Nhưng Nghê Lam vẫn phải hỏi: “Nhưng sao bọn họ lại phải tìm một đôi tra nam tiện nữ lên chương trình chứ? Đây là tiết mục trừ gian diệt ác sao, có khi nào cố ý giết chết hai đứa mình trong đó không? Không phải nói chương trình truyền hình trực tiếp là cách chỉnh người dễ nhất sao.”
Phan Kính thực sự là phục cái đầu của cô, anh kêu lên: “Cái gì mà tra nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3282700/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.