Edit:
Cô nàng kia hét lớn một tiếng, đồng thời lui về phía sau: "Đi đường mà mắt để sau lưng à!"
Tống Lam xin lỗi: “Thật ngại quá, để tôi lau giúp bạn."
Nói xong đem sữa chua đặt lên chiếc bàn bên cạnh, lấy giấy ăn lau giúp cô nàng kia.
Bấy giờ, cô ta mới nhìn kĩ Tống Lam: "Hóa ra là cô à, Liễu Y Y."
Tống Lam nhìn chằm chằm cô gái kia một hồi, chậm rãi đáp: "Bạn biết tôi?"
Giọng cô nàng kia trở nên cổ quái: "Bởi vì 999 đóa hoa hồng của giáo sư Cố, nên khắp cái đại học Chính Pháp này có ai mà không biết cô đâu, hả hoa hậu giảng đường thân mến."
Người này chắc hẳn cũng là một trong số những người yêu thầm Cố Tu Nhiên đây mà, bằng không sao lại có oán niệm với cô lớn như vậy chứ.
Anh trước kia cứ như vậy, mặc kệ đến đâu, vẫn luôn là người nổi bật nhất, như một đóa Khổng tước trong đám hoa dại.
Mà nhờ ý hay của anh ta, cô gặp không ít phiền toái đâu.
Tống Lam lau lau tay, rồi bỏ giấy ăn vào thùng rác dưới bàn, cầm lên mấy lọ sữa chua, chuẩn bị lên lầu hai tụ họp với đám Dương Đồng Lưu Tiểu Huyên.
“Hoa hậu giảng đường,” nữ sinh kia cười lạnh một tiếng, “Đêm nay hẹn gặp ở hồ, à quên mất, hồ tạm thời bị vây lại rồi, vậy đành hẹn cô ở phía Tây Bắc sân thể dục thôi.”
“Hy vọng ngày mai còn có thể nhìn thấy cô.”
Tống Lam không có nhiều thời gian đi so đo với một người như vậy, cô luôn nhớ rõ, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-choi-chang/4105181/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.