Edit: DinhHa.
Beta: Tiểu Mãn.
Tiêu Hà Hà hoảng sợ lui về phía sau, hai tròng mắt trợn lên nhìn cô cất giấu ngọn lửa sâu trong con ngươi màu đen đủ để đả thương người chăm chú nhìn cô: "Cút "
"Tần tổng, Hà Hà là khách của tôi!" Ngô Tân Tuyên vào lúc này lên tiếng: "Vì một cái bật lửa của ngài sao?"
"Cậu cũng cút!" Tần Trọng Hàn quát lạnh một tiếng.
"Hàn!" Tằng Ly lại kêu.
"Tất cả các người đều cút!" Tần Trọng Hàn chán nản ngồi xuống.
"Thật xin lỗi!" Tiêu Hà Hà biết cái bật lửa nhất định đối với anh rất quan trọng, anh vì cứu bật lửa lại không để ý tay mình, cô thật rất đáng chết!
Tằng Ly ánh mắt ngẩn ra, vội vàng nói: "Phong độ, phong độ, Hàn, phong độ của cậu đâu?"
Tần Trọng Hàn không nói thêm gì nữa nhưng mà mặt đã đen đến mức khiến cho tất cả mọi người đều không dám nói nữa.
Một bữa cơm để chuyện bật lửa này làm cho mọi người cũng bị mất khẩu vị.
Tiêu Hà Hà cầm văn kiện đưa lên, hướng về phía Tần Trọng Hàn cúi thấp người: "Tổng giám đốc, thật xin lỗi, tôi sẽ bồi thường cái bật lửa cho ngài!"
Nói xong câu này, Tiêu Hà Hà thật nhanh chạy ra ngoài, vẻ mặt tái nhợt làm cho người ta đau lòng.
"Hà Hà!" Ngô Tân Tuyên trợn mắt nhìn Tần Trọng Hàn một cái cũng đuổi theo.
"Hàn! Phản ứng của cậu quá đáng!" Tằng Ly thở dài: "Cũ không đi, mới không đến! Nên là lúc quên!"
"Hà Hà! Cô chờ một chút!" Ngô Tân Tuyên đuổi kịp Tiêu Hà Hà. "Cô không có sao chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-me-danh-tong-tai/30692/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.