Edit + Beta: AnHaLam
"Như vậy cha có thể cùng với mẹ con ở chung một phòng rồi!" Tần Trọng Hàn nói xong câu đó, đưa mắt nhìn Thịnh Thịnh. Anh biết Thịnh Thịnh nhất định sẽ cực kỳ khẩn trương, quả nhiên lỗ tai cậu dựng lên.
"Ngữ Điền, buổi tối cậu cùng mẹ ngủ, tớ với cha cậu cùng ngủ!" Thịnh Thịnh an bài nói. Cậu mới không sợ hắn! Hắn muốn cùng mẹ ở chung, vậy phải đợi hắn sau khi kết hôn đi!
"Tốt quá! Thật sự tớ có thể cùng mẹ ngủ chung sao?" Ngữ Điền hiển nhiên là rất vui vẻ, vui vẻ không thể tin được.
"Đúng vậy, có thể!" Thịnh Thịnh khiêu khích nhìn lướt qua Tần Trọng Hàn.
Tiêu Hà Hà ở phòng bếp vội vàng, cảm giác không khí có chút quỷ dị.
Tần Trọng Hàn gặp trắc trở, đi đến cửa phòng bếp, đối Tiêu Hà Hà nói: "Chuyển đến nhà trọ trên núi ở đi!"
"Vì sao vậy?" Cô nhíu mày.
"Tôi nói đi thì đi đi!" Thanh âm của anh trầm trầm, bá đạo như vậy.
Tiêu Hà Hà đang rửa đồ ăn, đột nhiên, một trận tiếng chuông di động dồn dập truyền đến. Cô lau khô tay xong, từ trong túi áo cầm điện thoại ra bấm nghe. Điện thoại là Mễ Cách gọi tới.
"Hà Hà, ra ngoài một chuyến, chúng ta đi hát!"
"Nhưng mà hiện tại tớ không rảnh!" Tầm mắt Tiêu Hà Hà theo bản năng quét một vòng trong phòng, Tần Trọng Hàn đang tựa tại cửa phòng bếp, nhìn cô gọi điện thoại, đèn chiếu sáng vào một bên mặt của hắn, một bên mặt trong ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-me-danh-tong-tai/2067531/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.