Edit: Kiều Anh
Beta: DinhHa
Tiêu Hà Hà sáng sớm đưa con trai đi học, sau đó cầm cái hộp kia đi tới Tần thị, chỉ là không có lên lầu, ở cửa Cao ốc chờ đợi Tần Trọng Hàn đến.
Cô muốn trả đồ cho anh.
Tần Trọng Hàn ngừng xe xong vẻ mặt sương lạnh hướng Cao ốc đi tới, rất xa, Tiêu Hà Hà nhìn đến bóng dáng cao lớn của anh, chỉ cảm thấy xa lạ mà quen thuộc, hít sâu, cô đi tới."Tổng giám đốc!"
Hơi sững sờ, Tần Trọng Hàn ngước mắt, ánh mắt khóa lại khuôn mặt trắng nõn của Tiêu Hà Hà, thấy vật trong tay cô, ánh mắt ngẩn ra, không nói gì, nhìn cô vài giây, không đợi Tiêu Hà Hà mở miệng, anh tiện nghiêng người đi qua, giống như không quen biết cô.
"Tổng giám đốc, vật này mời anh trả lại cho Ngữ Điền!" Ở gặp thoáng qua nháy mắt, Tiêu Hà Hà vội vàng mở miệng.
Thân thể của anh cứng đờ, hai người ở nơi cửa Cao ốc, đưa tới rất nhiều người chú ý.
Cô xoay người, sắc mặt của cô trắng bệch, đưa cái hộp tới, thế nhưng anh lại không tiếp.
"Đưa ra ngoài gì đó chúng tôi chưa bao giờ sẽ thu hồi, không cần liền ném thùng rác đi!" Ánh mắt của anh từ trên người cô chuyển đến chiếc hộp.
"Đó là chuyện của tổng giám đốc, tôi không nghĩ muốn nợ người!" Tiêu Hà Hà sửng sốt, vẫn là đem hộp nhét vào trong tay anh, quay người lại đi ra ngoài.
Anh nhìn như không nhìn, cầm lấy qua tay ném vào Cao ốc lối vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-me-danh-tong-tai/2067508/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.