An Lâm bước thật nhanh vào trong phòng, đôi mắt nâu sẫm phát sáng trong bóng đêm. Sau khi đảo một vòng, cậu đã nhanh chóng bắt thấy ánh nhìn của Ánh Dương.
Vì cậu đứng ngược sáng, anh chỉ nhìn thấy mỗi đôi môi trắng bệch hằn dấu răng nho nhỏ, còn lại mọi thứ đều mù mờ, nhất là đôi mắt giấu dưới mái tóc rối kia.
Lúc đó, đối với bộ dạng hù dọa của An Lâm, trong đầu Ánh Dương chỉ nghĩ là: Thôi xong, hẳn là việc anh táy máy bước vào phòng ngủ riêng đã khiến cậu tức giận rồi. Ánh Dương bình tĩnh nhắm mắt, quyết định chờ đợi cơn trút giận của cậu nhỏ xuống đầu mình.
Nhưng ngược lại với suy nghĩ, thay vì là cơn đau hay những tiếp xúc không mấy thân thiện nào khác, bàn tay của An Lâm đưa ra, chầm chậm đặt lên trên đỉnh đầu Ánh Dương, từ từ rơi xuống mắt, mũi, miệng, sau đó là cả hai lòng bàn tay ẩm ẩm lớp mồ hôi mỏng áp vào gò má anh, đúng hơn là chỉ chạm nhẹ với lớp lông tơ trên gương mặt, run rẩy cố giữ nguyên khoảng cách vài milimet đối với da thịt.
Ánh Dương mở mắt, nhìn từng cử chỉ cẩn thận của An Lâm, mỗi tấc da được ngón tay tinh tế ấy chạm vào như biết sống dậy nhảy múa, cả người anh liền căng cứng, không dám nhúc nhích trước mỗi động tác của cậu.
An Lâm say sưa, đầy vẻ nghiêm túc vuốt ve gương mặt Ánh Dương một hồi, đôi mắt đục ngầu dần lấy lại chút ánh sáng, sau đó buông tay, chuyển xuống nắm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mat-troi-khong-con-nua/2709830/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.