Dịch: Anh Đào
Beta: Cá nhỏ
Phòng bệnh yên tĩnh, Diệp Nhuế quay đầu nhìn Diệp Tây Thành, cho dù hiểu anh, nhưng giờ phút này cô cũng không hiểu em trai mình có ý gì.
Tưởng Vân Triệu bỏ quả táo mình cắn nửa xuống, lấy giấy ướt lau tay, hiểu chuyện nhưng không thể cẩu thả, cậu ta đề nghị: "Hay là thế này đi, để Bùi Ninh qua đây, có gì thì ba mặt một lời."
Diệp Tây Thành: "Nếu như gọi Bùi Ninh đến đây để đối chất, vậy còn cần tôi để làm gì?"
Tưởng Vân Triệu chớp mắt, "Vậy phải làm sao?" Dù sao cậu ta cũng không còn cách nào khác.
Với trực giác của một người đàn ông, Trang Hàm đối với Diệp Tây Thành thật sự không có cái ý nghĩ kia, cô ấy thích một người đàn ông, trước đây có bạn gái rồi, khóc nức nở, rất lâu cũng không bước ra được.
Người đàn ông đó ở nước ngoài du học, không cùng ở một nước với cô ấy, cô ấy vì để nhìn thấy cậu ta, không quản xa xôi đến đâu cũng bay qua đó, có những lúc không nhất định phải chạm được.
Chuyện này Diệp Tây Thành không biết nhưng cậu ta biết.
Phụ nữ lún sâu vào tình cảm, không thể bước ra được.
Mọi hành động và lời nói của đối phương đều có thể liên lụy đến cảm xúc của cô ấy.
Bây giờ Trang Hàm hoa lê đới vũ*, "Diệp Tây Thành, tình cảm của tôi đối với cậu như nào, cậu không tự mình cảm nhận được sao? Tôi thực sự không có ý nghĩ nào khác với cậu, tôi không tin những năm qua cậu không nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/917778/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.