Dịch: Anh Đào
Beta: Cá nhỏ
Khi Diệp Tây Thành chỉ cách Bùi Ninh một bước, bước chân này của anh chậm chạp mãi không tiến về phía trước, là đang cho trong lòng Bùi Ninh có thời gian chuẩn bị, cũng là cho những người khác trong gia đình có thời gian tiêu hóa.
Cho đến tận giây phút này, Bùi Ninh vẫn còn tự lừa mình dối người, vẫn cho rằng anh tới đây để tìm Thời Cảnh Nham.
Cô không biết rằng cái cảm giác tự lừa mình dối người này đang thể hiện cảm giác tự ti và bất an trong lòng, cô chưa từng ước mong quá đáng anh sẽ bước qua tìm cô trong tình hình như thế này.
Cô không thể chịu nổi mớ hỗn độn trong đầu, như mớ hồ nhão vậy.
Lý trí còn lại duy nhất trong đầu cô lúc này là hy vọng anh đừng bốc đồng như vậy, một khi anh chặt đứt hết mọi đường thoát, ai mà biết được hậu quả sau này sẽ như nào chứ, có lẽ đó cũng không phải là chuyện mà cô có thể gánh chịu được.
Về mặt tình cảm, cô càng mong được anh nói rõ mọi chuyện.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao thì chuyện đó dường như cũng không còn quan trọng nữa, dù sao thì cô cũng sẽ bỏ trốn, biến mất, vĩnh viễn không gặp lại.
Mâu thuẫn và lo lắng, chúng ám ảnh suy nghĩ của cô hết lần này đến lần khác.
Mọi người trong gia đình cùng nhà họ Thường, tất cả đang nhìn Diệp Tây Thành.
Biểu cảm khác nhau, suy nghĩ khác nhau.
Thời gian lúc này như ngừng trôi.
Có vài ánh mắt cảnh cáo như lưỡi dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/917767/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.