Dịch: Anh Đào.
Hai bé con đang chuyên tâm xếp hình, Nhị Bảo cũng không phát hiện bố đang nhìn mình, anh trai lấy hình gì cậu nhóc liền làm theo.
Điện thoại của Diệp Tây Thành rung lên, nhìn tên hiển thị anh khẽ nhíu mày, xoay người rời khỏi phòng.
Mặc dù đã ba năm trôi qua nhưng anh vẫn nhớ đuôi điện thoại này.
Mấy ngày trước trợ lý Vạn nói với anh, Diêu Hi đã ra ngoài.
Nhìn điện thoại mấy giây, Diệp Tây Thành nghe máy.
“Tổng giám đốc Diệp, làm phiền rồi.” Giọng Diêu Hi vẫn giống như trước đây, lạnh nhạt thờ ơ.
Diệp Tây Thành: “Có chuyện gì?”
Diêu Hi: “Có thể nói chuyện với anh về việc thu mua và sáp nhập Hi Hòa không?”
Diệp Tây Thành không cho cô ta đường lui: “Không rảnh.”
Diêu Hi biết trước kết quả sẽ như này, nhưng nếu như cô ta không đấu tranh Hi Hòa thực sự sẽ không còn một chút liên hệ nào với nhà họ Diêu cô ta nữa. Đó chính là tâm huyết cả đời của bố cô ta.
“Tổng giám đốc Diệp, điều kiện để anh nhượng bộ là gì?”
Diệp Tây Thành: “Cô đi cầu xin Bùi Ninh, nếu như cô ấy tha thứ cho cô thì hãy tìm tôi nói chuyện, nếu không miễn bàn.”
Diêu Hi còn muốn nói gì đó nhưng Diệp Tây Thành đã cúp máy.
Cô ta dựa vào cửa xe, dập điếu thuốc trên tay, lại châm một điếu thuốc khác.
Ba năm trôi qua, cô ta còn cho rằng Diệp Tây Thành sẽ khoan dung, dù sao cô ta cũng đã bị trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336134/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.