Dịch: Anh Đào
Bé Xoài đi loanh quanh một hồi vô thức lại đi đến bên cạnh Tề Cận Châu. Tề Cận Châu đang cúi đầu nhìn điện thoại, xung quanh ồn ào, anh ta không để ý đằng sau còn có bạn nhỏ.
Bé Xoài nhìn viên socola trong tay mình, muốn tặng đi nhưng lại không biết mở lời như nào. Đôi tay nhỏ bé bắt đầu xoa đi xoa lại trên lưng ghế, Tề Cận Châu vẫn không quay đầu lại.
Cô bé không nhịn được nữa, dùng ngón tay chọc nhẹ lên vai Tề Cận Châu. Lúc Tề Cận Châu quay đầu lại trái tim của anh ta nhảy loạn lên.
Lần thứ hai nhìn lại Tề Cận Châu vẫn cảm thấy bé Xoài chính là phiên bản thu nhỏ của Đồng Gia Hòa. Các đường nét trên khuôn mặt và ánh mắt ấy dường như được sao chép dán lại.
Đều nói con gái giống bố nhưng bé Xoài lại là một ngoại lệ.
Tề Cận Châu điều chỉnh cảm xúc, giọng nói dịu dàng: “Sao cháu không đi tìm mẹ?”
Bé Xoài không lên tiếng, đưa socola trong tay cho Tề Cận Châu, lông mi dài chớp chớp nhìn Tề Cận Châu.
Tề Cận Châu thụ sủng nhược kinh: “Cảm ơn cháu.” Giọng khàn khàn.
Từ trước đến nay anh ta không bao giờ ăn mấy thứ ăn vặt này, hôm nay lại trực tiếp bóc ra bỏ vào trong miệng. Có lẽ là do cô bé cầm trong tay lâu, socola hơi mềm.
Bên này Đồng Gia Hòa đang nói chuyện với bạn nhưng cũng không quên nhìn xem con mình ở đâu, chỉ nhìn thấy tiểu nha đầu nhà Phan Kình Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336123/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.