Dịch: Anh Đào
Tối nay tâm trạng Diệp Tây Thành khá tốt, uống không ít rượu, chơi mãi đến 3 giờ sáng mới rời khỏi hội sở.
Không biết là mùa xuân thực sự đến hay là mùa xuân trong lòng anh đã đến. Gió từ cửa sau thổi vào trong xe nhưng Diệp Tây Thành không cảm thấy lạnh một chút nào, giống như là gió xuân thổi qua mặt.
Tài xế phía trước đang rùng mình vì lạnh, bật điều hòa cũng không có tác dụng gì. Anh ấy thực sự muốn dừng xe lại bên đường để khoác thêm một lớp áo nữa.
Giữa tháng hai sáng sớm trời Bắc Kinh vẫn còn rất lạnh, anh ấy thực sự không thể nào những hành vi khác thường dạo gần đây của Diệp Tây Thành.
Diệp Tây Thành chống khuỷu tay lên cửa kính xe, chống cằm suy nghĩ xem nên đặt tên con là gì.
Tài xế nhìn kính chiếu hậu nhất thời khẽ nhíu mày đằng sau có một chiếc xe theo đuôi, từ hội sở đến bên này. Nếu như nói đi đường trùng hợp gặp nhưng anh ấy đã rẽ qua hai con đường rồi mà chiếc xe đó vẫn bám theo đằng sau.
“Tổng giám đốc, phía sau có xe bám theo.”
Diệp Tây Thành hoàn hồn: “Xe gì?”
Tài xế cũng không nhìn thấy, đại khái có thể phân biệt được kiểu xe có điều không nhìn được biển số xe.
Vừa rồi Diệp Tây Thành vẫn luôn mất tập trung nên không chú ý đây không phải đường về nhà. Anh đóng cửa sổ lại, nhìn những tòa nhà xung quanh, “Đây là đi đâu vậy?”
Tài xế: “Phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336118/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.