Dịch: Anh Đào
Lúc chủ tịch Cận về đến nhà đã rất muộn, Tề Cận Châu vẫn chưa ngủ đang ngồi ở phòng khách xem TV. Bà cho rằng con trai mình quan tâ m đến chuyện Bùi Ninh và mẹ Hạng Dịch Lâm có xảy ra mâu thuẫn gì không nên mới cố ý đợi bà.
Bà kể đơn giản qua tình hình về buổi gặp mặt để Tề Cận Châu yên tâm, có lẽ những hiểu lầm trước đó của Bùi Ninh và mẹ Hạng Dịch Lâm đã hoàn toàn được giải quyết.
Chủ tịch Cận bận cả một ngày trời cũng mệt, bà thúc giục Tề Cận Châu: “Con cũng đi ngủ sớm đi.”
Tề Cận Châu bảo mẹ mình ngồi xuống, “Mẹ, con muốn nói chuyện với mẹ.”
Chủ tịch Cận nheo mắt, nhìn con trai mình mấy giây, sau đó cười: “Sao? Muốn nói chuyện vợ tương lai của con sao?”
Tề Cận Châu bất lực: “Mẹ, chúng ta có thể nói chuyện vui vẻ không?”
Chủ tịch Cận: “Những ngày tháng vui vẻ đã qua rồi, chính là trước lúc con 3 tuổi cái gì cũng nghe theo mẹ.”
Tề Cận Châu: “....”
Chủ tịch Cận vỗ vai, ngồi bên cạnh Tề Cận Châu ra hiệu cho anh nói.
Tề Cận Châu mở điện thoại, đưa tấm hình cho mẹ mình xem.
Mẹ Cận lấy kính từ trong túi đeo lên, thứ đầu tiên bà nhìn thấy không phải là dòng chữ trên tờ giấy mà là tờ giấy đã bị xé nát nhưng đã được dán lại.
Tờ giấy này có một mảnh giấy còn nhỏ hơn cả hạt đậu, tuy rằng đã được dán lại vô cùng tỉ mỉ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336111/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.