Dịch+Beta: Anh Đào
Bạn bè của Tề Cận Châu mãi trưa mới đến, trong bữa tiệc sinh nhật trước đó của Tề Cận Châu từng gặp qua Bùi Ninh nên cũng coi như quen biết.
Ăn trưa đơn giản sau đó bọn họ ra biển.
Trong suốt chuyến đi bọn họ uống rượu và chơi bài.
Có người hỏi Bùi Ninh đi đâu rồi, từ lúc lên tàu không thấy cô đâu.
“Đang ngẩn ngơ bên ngoài.”
“Cảm giác cô ấy không giống bình thường.”
“Bây giờ cậu mới phát hiện ra sao? Lúc ăn cơm tôi đã cảm nhận được rồi.”
Mấy người nói chuyện với nhau sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía Tề Cận Châu, người đó bỏ điếu thuốc ngậm trên miệng xuống: “Rốt cuộc Bùi Ninh xảy ra chuyện gì vậy? Từ khi nào mà cậu có thời gian rảnh rỗi đưa người ta ra ngoài giải sầu rồi?”
Tề Cận Châu bỏ lá bài trong tay mình xuống, ván này vẫn là anh ta thắng.
“Ông bà cô ấy không còn nữa.”
“...Chả trách.”
Tề Cận Châu không chơi bài nữa, cầm một lon soda ra ngoài tìm Bùi Ninh.
Bùi Ninh bị gió biển trên boong tàu thổi, những đám mây trắng to, thấp như thể ở trong tầm tay.
Đột nhiên cô nắm chặt ngực lại, cảm thấy buồn nôn.
Cô… say sóng?
Vuốt nhẹ bụng, qua một lúc cảm thấy thoải mái hơn.
Lúc Tề Cận Châu đi đến boong tàu Bùi Ninh vẫn đứng bên lan can ngẩn ngơ.
“Đang nghĩ gì đấy?” Anh ta bước qua đó.
Bùi Ninh: “Nghĩ đến ông già và biển cả.”
Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336108/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.