Dịch: Anh Đào?
Beta: Cá nhỏ?
Diệp Tây Thành biết cô sẽ không trả lời tin nhắn vừa rồi của mình, gõ một hàng chữ cuối cùng lại xóa toàn bộ đi, anh đặt điện thoại sang một bên, gửi email cho cô.
Rất nhanh Bùi Ninh đã trả lời anh: 【Đã nhận.】
Diệp Tây Thành nhìn hai chữ này, ngón tay dừng trên con chuột một lúc, cuối cùng tắt máy tính.
Anh với điện thoại gọi điện cho Bùi Ninh.
Bùi Ninh rất nhanh đã bắt máy, câu đầu tiên lại là: "Tổng giám đốc, tôi nhận được email rồi."
Diệp Tây Thành: "Ừ."
Không có sau đó nữa.
Bùi Ninh vẫn đợi anh phân công công việc hoặc cúp máy, nào biết được nửa phút sau vẫn không thấy động tĩnh, cô hỏi: "Diệp tổng, còn việc gì sao?"
Diệp Tây Thành thờ ơ nói: "Hết rồi."
Bùi Ninh: "..."
Cô cảm thấy dường như có một đợt sóng lớn đánh về phía cô thông qua dòng điện.
Dường như dấu phẩy trong tin nhắn không khiến anh bộc lộ hết được sự bất mãn nên mới gọi điện cho cô, cô không lên tiếng, đợi đến lúc anh gần như thở phào nhẹ nhõm cô mới lên tiếng: "Giám đốc, tôi muốn xem email."
Diệp Tây Thành đã bình tĩnh đi không ít: "Ừ, xem đi." Sau đó liền cúp điện thoại.
Bùi Ninh đang xem email thì chuông điện thoại kêu, cô tưởng là Diệp Tây Thành, hóa ra là lời mời gọi video của bà nội.
Bà sợ làm chậm trễ công việc của cô nên tối nào cũng muộn rồi mới gọi cho cô.
Sau một hồi tán gẫu với phụ huynh trong nhà, bà nói: "Con xem trí nhớ của bà này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/244208/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.