Thanh xuân trước 14 của tôi và cô ấy vỏn vẹn hai từ “ tổn thương “, bởi vì chúng tôi là con gái.
Phút chốc yếu lòng, bây giờ lại biến chúng tôi thành cát bụi, trong suy nghĩ của họ chúng tôi là cát bụi, trong suy nghĩ của chúng tôi họ là “ Người từng thương “.
Phương Di một cô gái trẻ trung của sự nhiệt huyết lại vì một người con trai mà thay đổi, người ta thường nói “ bản thân là nhân vật chính trong quyển tiểu thuyết của mình “ vậy cho cô hỏi, cô là nhân vật phản diện hay một nhân vật phụ đã bị người anh yêu đá văng ra khỏi câu truyện của chính mình.
Còn tôi, Băng Anh. Tôi từng là một cô gái chỉ suy nghĩ cho mình, một người hồn nhiên chưa biết thế nào là đau trong tình yêu. Bây giờ, sau khi chuyện tình đơn phương của tôi và anh ấy kết thúc, tôi như một con thiêu thân vậy biết lửa nóng mà vẫn lao vào, biết đau mà vẫn chạy về phía anh.
Tôi, đã từng làm cô ấy tổn thương khi đích thân dò hỏi ngu ngốc “ Nếu tao với anh Vương quen nhau, mày có giận không? “, ngay sau đó giọt nước mắt của cô ấy đã rơi. Tôi thật biết cách làm người khác đau lòng, cho đến một ngày “ Tối rồi ngủ đi, đắp chăn vào mưa rồi. “ câu nói quan tâm của anh ấy, người tôi yêu, anh ấy thích bạn thân của tôi.
Giờ tôi đã hiểu, cái cảm giác đau khi người mình thích lại thích bạn thân của mình, còn bạn thân của mình lại thích bạn thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-toi-14/131484/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.