17 giờ ngày 20 tháng 3, nhà hát Hoa Hạ, thành phố Hồng.
Trong phòng họp kiểm soát nhân viên ra vào nghiêm ngặt, dưới sự giám sát của chủ tọa văn phòng công chứng, ban giám khảo hoàn tất vòng bỏ phiếu bổ sung cuối cùng. Những mảnh giấy mỏng được cất vào két trước mặt mọi người, kết quả sẽ công bố sau khi lễ trao giải bắt đầu, trước lúc đó không ai có thể tiếp xúc với đáp án.
Thành viên ban giám khảo lần lượt ra ngoài, phòng họp chỉ còn Lam Chi Hoa và Thẩm Quân - chủ tịch ban giám khảo lần này.
Thẩm Quân gập cuốn sổ lại, thở phào nhẹ nhõm.
Người quen chưa đi hết, Lam Chi Hoa tựa cửa cười như không cười, hỏi ông: "Mục cuối ông bỏ phiếu cho ai?"
"Hửm?"
"Khỏi vờ vịt với tôi." Lam Chi Hoa là người Bắc Loan, sau khi lấy chồng làm biên kịch thì đã định cư ở đại lục nhiều năm, nhưng mỗi lần muốn phát âm vần uốn lưỡi vẫn thất bại: "Mục cuối đó, Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, năm nay không có bên nào dính dạng lợi ích với ông nên mới chọn ông làm chủ tịch, nói thật với tôi một tí cũng không được à?"
Thẩm Quân và Lam Chi Hoa là bạn thân mười mấy năm, bình thường không có chuyện gì không kể cho nhau nghe, rất ít người ngoài biết việc này. Cùng là đạo diễn, sở trường của cả hai hoàn toàn trái ngược, vì thế gần như không có quan hệ cạnh tranh về mặt tác phẩm.
Thẩm Quân nghe xong ánh mắt đầy vẻ bất lực, nhưng khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-mua-tanh/3540235/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.