Hôm sau Dụ Hà bị tiếng gõ cửa nhịp nhàng đánh thức, cậu hốt hoảng bật dậy, trước khi mở cửa còn mong đợi khó tả: Có khi nào là Khương Hoán không?
Cửa chống trộm cũ mở ra kêu "cọt kẹt", Viên Kim và Bồ Tử Liễu xách đồ ăn sáng đứng ngoài cửa, tiếng trò chuyện dừng lại một thoáng.
Bồ Tử Liễu trông thấy cậu thì buột miệng "cuống chết chị mất thôi", hỏi tội cậu: "Dụ Hà, sao hôm qua em không trả lời tin nhắn chị cũng không nghe điện thoại của cậu ấy? Chị tưởng xảy ra chuyện gì, ai ngờ Viên Kim gọi cho chị trước... Ơ Viên Kim, sao cậu có số tôi!?"
Cô vừa đánh trống lảng vừa sợ Dụ Hà không cho hai người vào, nhanh nhảu lách qua Dụ Hà đặt bữa sáng lên tủ cạnh cửa, vừa khéo che hoa ngọc lan trong khung tranh.
"Xin bạn ở câu lạc bộ, trước em từng nghe Dụ Hà nhắc tên chị." Viên Kim bèn đáp.
Hai người đến thay phiên làm nhạt đi nắng mai, nỗi bất an và buồn thương đêm hôm trước cũng tạm gác lại trong giờ phút này.
Tất nhiên không thể nào vô duyên vô cớ mang đồ ăn sáng cho mình, Dụ Hà đoán nhất định Viên Kim nhìn thấy hot search nên lo cho cậu, nhưng hỏi thăm như thế xong, Bồ Tử Liễu vốn dĩ không nắm rõ đầu cua tai nheo có lẽ cũng biết rồi.
Tuy nhiên hiện tại ai biết, ai không biết thì có liên quan gì?
Cậu không xem kỹ video với ảnh trong bài, nhưng giống như bạn bè chỉ dựa vào bóng lưng mơ hồ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-mua-tanh/3517675/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.