Thịnh Tiện nhớ tới vừa rồi bản thân mình còn cảm thấy cô ngốc, lại thêm một trận cạn lời: “….”
Cô ngốc cái rắm, là nữ lưu manh không biết xấu hổ gì mới đúng.
Thấy người hoàn toàn tỉnh táo lại, Thịnh Tiện làm lơ lời của cô: “Về sớm một chút.”
Nói xong, anh quay người định đi, đang chuẩn bị nhấc chân lên, thì cảm thấy sau lưng có lực kéo rất nhẹ.
Anh quay đầu lại, rũ mắt nhìn thấy bàn tay cô đang túm lấy áo mình.
Da cô rất trắng, ngón tay thon dài, móng tay cắt tỉa thành hình vòng khum bên trên được vẽ bằng sơn móng tay màu trắng sữa, cổ tay nhỏ gọn của cô có đeo một chiếc vòng kim cương màu vàng.
Tầm mắt anh nhìn theo chiếc vòng đang định dịch lên trên, cô mở miệng nói: “Không đưa em về nhà cũng được, vậy em đưa anh về nhà.”
Thịnh Tiện nâng mắt lên, tầm nhìn rơi thẳng vào mặt cô.
Cô thấp hơn anh một cái đầu, ánh mắt đáng thương ngửa đầu lên nhìn anh: “Hôm nay em không lái xe.”
Thịnh Tiện hờ hững nhìn cô.
Lục Kinh Yến tóm lấy quần áo anh, khẽ lắc lư hai cái.
Hai người giằng co một hồi, Thịnh Tiện bại trận: “Ở đâu?”
….
“Anh có biết em tên là gì không?”
“Em tên là Lục Kinh Yến, Lục trong Lục Kinh Yến, Kinh trong Lục Kinh Yến, Yến trong Lục Kinh Yến.”
“Ấy? Đây là xe anh à?”
“Biển số xe của anh không tệ đâu, đợi em chụp ảnh cái đã.”
“….”
Bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-cung-thich-anh/2765907/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.