Đứa nhỏ cạnh đó hoảng sợ, kinh ngạc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Gấu lớn vừa vỗ cây vừa nói: "Đừng quay đầu lại, sắp lấy được rồi."
Máy bay sắp rơi được nhưng mà còn treo lủng lẳng, Hùng Hùng giơ móng vuốt, bắt đầu vỗ cây đợt thứ hai.
Bạch Dụ ở bên cạnh nhìn mà kinh hồn táng đảm, nếu vỗ gãy cây thfi sao giờ, gặp người bên lâm viên giải thích sao đây.
Cũng may Hùng Hùng tương đối có chừng mực, không dùng hết sức lực, lá cây run theo động tác của anh, máy bay treo trên đó cuối cùng cũng rớt xuống.
Máy bay xoay tròn trên không và bay vào chân của Hùng Hùng.
Hùng Hùng đưa máy bay mô hình cho Bạch Dụ, Bạch Dụ ngậm máy bay trong miệng chạy đến chỗ đứa trẻ, đứa trẻ quay đầu lại nhìn, mắt sáng lên:"Thật sự lấy được rồi."
Nhóc lấy máy bay từ miệng Alaska, nhìn kỹ xem hoàn hảo không tổn hao gì, kinh ngạc nói: "Sao chú lấy được."
Nhóc xoay người, muốn cảm ơn chú cảnh sát lại phát hiện dưới tàng cây không có một bóng người, chỉ có đầy đất lá rụng.
Đứa nhỏ ôm máy bay gãi đầu, nhìn lại con chó thì phát hiện Alaska cũng đã biến mất không còn bóng dáng.
Mộng bức, thật sự có ma thuật sao.
Bạch Dụ nhân lúc bạn nhỏ không chú ý chạy đi, một đường chạy đến sau núi giả, thấy Hùng Hùng đang ngồi cạnh cái cây khác.
Gấu lớn không biến lại, ngồi dưới đất, dùng móng vuốt kéo quần áo, Bạch Dụ thấy nơi đó cũng có quần áo của mình, da mặt đỏ lên, đi qua, hỏi: "Không biến lại được sao?"
Gấu lớn nói: "Ngồi một chút."
Gấu nâu quá lớn, lông xù xù một cục, chắc nịch dày nặng, hiệu quả thị giác cực kì chấn động, lại liên tưởng đến hình người của Hùng Hùng không cao, lạnh mặt nghiêm trang, kiểu tương phản này làm Bạch Dụ cảm giác hỗn độn trong gió.
gấu lớn thấy Alaska phát ngốc không chịu lại đây, hỏi: "Sợ tôi sao?"
Alaska lắc đầu, chậm rãi đi tới, nằm sấp xuống cạnh gấu lớn, đầu gác trên móng vuốt, rầu rĩ, không biết suy nghĩ cái gì.
Hùng Hùng gấp quần áo để qua một bên, nói: "Hình như mỗi lần tôi xem mắt đều sẽ kết thúc rất kỳ quái."
Lần trước là hai con hổ rống nhau, lần này chó lẫn gấu lẫn sói.
Bạch Dụ nằm bò ta, thấp giọng nói: "Thực xin lỗi."
Anh đã bắt đầu hối hận, ở chung với Hùng Hùng càng lâu, càng cảm thấy Hùng Hùng bình thản, càng làm nổi bật sự ấu trĩ của anh.
Sớm biết đã nói hết với Hùng Hùng, không bắt bẻ cũng không né tránh.
gấu nâu đặt móng vuốt lên đầu chó sờ nhẹ.
Vừa rồi võ cây mạnh như thế mà sờ đầu thật nhẹ, Bạch Dụ không né tránh, để gấu lớn vuốt lông của mình.
Nói thật ra, gấu nâu vuốt Alaska, nhìn có hơi quỷ dị, nhưng không khí giữa hai người lại ấm áp không thể hiểu.
"Anh có nóng không?" Hùng Hùng hỏi Bạch Dụ.
Bạch Dụ nói: "Vừa rồi thì hơi, giờ tốt rồi."
Alaska là chó trượt tuyết, một thân lông dài là để kháng lạnh, giờ mùa hè thì rất khó chịu, vừa rồi Bạch Dụ cãi nhau với sói xám cảm thấy rất nóng, khí huyết dâng lên thiếu chút nữa nổ mạnh, hiện tại nằm cạnh Hùng Hùng, an an tĩnh tĩnh, gió thổi nhẹ qua thật mát mẻ.
Gấu nâu cũng động vật sống trên vĩ độ cao, da dày lông nhiều, mùa hè cũng không tốt, Hùng Hùng nói: "Thật ra tôi không thích mùa hè, quá nóng, nhưng mùa đông lại không có tinh thần, rất sợ lạnh, thực phiền toái."
Gấu nâu vào mùa đông sẽ ngủ đông, Hùng Hùng kế thừa gien đó, tuy không tới mức là ngủ đông nhưng nhiệt độ không khí quá thấp thì sẽ mệt rã rời.
Alaska xoay đầu, đối mặt gấu lớn, nghiêm túc nói: "Mùa đông tôi có thể giúp anh sưởi ấm." chó trượt tuyết kháng đông lạnh, bế lên rất ấm áp.
Những lời này quá thân mật, nếu không phải trong mắt chó lớn tràn đầy chân thành, Hùng Hùng thiếu chút nữa cho rằng anh đang chơi lưu manh, Hùng Hùng vuốt đầu chó lớn, nghĩ thầm, thật là ngốc.
Hai người an tĩnh ngồi một hồi, mắt thấy thời gian sắp muộn, nếu mà đi làm là tới giờ tan tầm, trời tối thì người ở công viên sẽ nhiều hơn.
Hai người chuẩn bị dọn dẹp một chút rồi về.
Nhưng trước khi rời đi, Hùng Hùng cuối cùng cũng hỏi vấn đề họ vẫn luôn lảng tránh: "Sao hôm nay cậu lại chạy theo tôi?"
Kỳ thật tùy tiện ngẫm lại, Hùng Hùng đã có thể hiểu được chân tướng, khẳng định đều là do Miêu Húc một tay sắp xếp, tìm người tới xem mắt với anh, lại tiết lộ tin tức cho Bạch Dụ, Hùng Hùng không phải không biết ý của Miêu Húc, nhưng anh càng muốn biết Bạch Dụ nghĩ như thế nào.
tại sao muốn thuận nước đẩy thuyền, rơi vào bẫy rập của Miêu Húc.
Alaska ngẩng đầu, nhìn mắt Hùng Hùng, nói: "Bởi vì tôi không muốn anh xem mắt với người khác."
"Tại sao?" Hùng Hùng tiếp tục hỏi càng sâu.
Bạch Dụ nghẹn khí, mặt trướng đến đỏ bừng, nhưng lông quá dài, không nhìn ra.
gấu lớn lại vươn móng vuốt, vỗ vỗ đầu chó lớn: "Nghĩ kĩ đi."
sau đó anh đưa quần áo cho Bạch Dụ, bản thân cầm quần áo, vòng qua cạnh núi giả thay xong rồi đi ra.
Hình người Hùng Hùng so với gấu lớn vừa rồi nhỏ hơn bốn, năm vòng, anh bình tĩnh vẫy alaska còn sững sờ ở nơi đó, nói: "Tôi đi về trước, tạm biệt."
Bạch Dụ ngơ ngẩn nhìn Hùng Hùng xoay người, Hùng Hùng nghĩ nghĩ, quay đầu lại bổ sung: "Cậu mà chạy về như thế coi chừng bị bắt."
Nói xong anh mới đi hẳn.
Bạch Dụ ngốc nghếch cầm quần áo của mình, lẳng lặng đứng trong công viên, nửa ngày chưa hoàn hồn.
Hùng Hùng về đến nhà, ba Hùng mẹ hùng lo lắng nhìn anh.
Hùng Hùng liếc nhìn đồng hồ, hỏi: "Không đi ăn tối à?"
Mẹ Hùng mặt không biểu cảm mà làm ra động tác choáng váng: "Con không đi ăn với đối tượng xem mắt?"
Hùng Hùng bình tĩnh vòng qua cha mẹ, nói: "Con đói bụng, ăn cơm đi."
mẹ Hùng thấy Hùng Hùng bình tĩnh như thế cũng không nói nổi nữa, đứng dậy từ vòng tay chồng, ưu sầu nói: "Tại sao lại như vậy chứ."
ba Hùng an ủi vợ: "Nhất định là những người đó không có mắt."
"Anh nói rất đúng." Vợ chồng gấu nâu chung nhận thức, tiểu hùng nhà bọn họ đáng yêu như vậy, không ai không thích, mấy đối tượng đó chắc chắn đều là người mù.
Hùng Hùng quay đầu lại, nói: "Lần này là con từ chối người ta."
Vợ chồng gấu nâu nghe thấy lời này, lập tức đầy máu sống lại, lạnh mặt nói: "Vậy sao, chuyện kết hôn không thể chắp vá, không thích hợp thì nên từ chối."
"Con còn trẻ, không cần gấp vậy đâu."
Hùng Hùng nghe cha mẹ khuyên nhủ lười nhác vươn vai, đi vào phòng bếp tự tìm đồ ăn.
Chuyện này đi qua, mặc kệ như thế nào Hùng Hùng cũng cảm ơn Miêu Húc, Miêu Húc rất ngượng ngùng, ngược lại xin lỗi Hùng Hùng.
Hùng Hùng lại bận rộn với công việc, tung tích đàn chó rừng cơ bản xác định, lần này toàn bộ một lưới bắt hết, phạm tội nghiêm trọng ngồi tù, hành vi nhẹ thì phê bình giáo dục, sau đó chuyển qua bộ môn tương ứng giới thiệu việc làm cho họ cải tà quy chính.
ngay khi Hùng Hùng bận rộn, Miêu Húc lại lên WeChat tìm anh.
Miêu Húc: "Cảnh sát Hùng, tôi lại tìm được một đối tượng, lần này anh tuyệt đối sẽ thích."
Hùng Hùng chết lặng nhìn màn hình di động, một lát sau mới nhắn lại: "Không cần, gần đây tôi không muốn đi xem mắt nữa."
Miêu Húc: "Không, anh nhất định phải cho tôi cơ hội đền bù, lần này là tôi thiệt tình thực lòng muốn bắc cầu cho hai người."
Hùng Hùng tiếp tục cự tuyệt: "Thật sự không cần."
Miêu Húc: "Người kia tôi cũng quen, công việc ổn định, tướng mạo không tồi, nhưng đôi khi tự luyến chút, hơi ngu đần, nhưng ngốc mới tốt, dễ dạy. Có hai căn hộ, đều là tự mua, chứng minh là người ta cần kiệm tiết kiệm, sau này chắc chắn biết chăm sóc gia đình."
Miêu Húc hiếm khi thay người khác nói nhiều như vậy, Hùng Hùng nhướng mày.
Miêu Húc thấy Hùng Hùng không phản ứng, liên hoàn gửi tin: "Lại cho tôi một cơ hội đi, cho người kia một cơ hội, nếu gặp mặt anh cảm thấy không thích hợp trực tiếp từ chối, không sao."
Gặp mặt để người nọ mời khách, anh không cần khách khí."
"Được rồi, cảnh sát Hùng, cho tôi chút mặt mũi với."
Miêu Húc nói đến mức này, Hùng Hùng chỉ có thể bớt thời giờ dành ra một ngày, đồng ý gặp mặt.
cuối tuần anh lại phải ra cửa, cha mẹ dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn anh.
Hùng Hùng theo thường lệ bình tĩnh nói rõ: "Đi xem mắt."
Vợ chồng gấu nâu kinh ngạc, nhanh như vậy lại muốn đi? Con trai mình đây hận hả tới mức nào cơ chứ.
Hùng Hùng nhìn cha mẹ, ba Hùng mẹ hùng vẫn không có biểu cảm, nhưng Hùng Hùng biết bọn họ lo lắng, nghĩ nghĩ, nói: "Hy vọng đây là lần cuối cùng."
Anh có dự cảm, này sẽ là lần xem mắt cuối cùng của anh.
Hùng Hùng dựa theo Miêu Húc sắp xếp đến nơi đã hẹn trước, lần này vẫn là quán cà phê trong trung tâm thương mại, cho dù là Hùng Hùng cũng sắp có bóng ma tâm lý với quán cà phê.
anh đi vào quán cà phê, người phục vụ nói đã có một vị tiên sinh ở phòng chờ anh.
Lại là phòng, hết thảy đều giống hôm qua, Hùng Hùng im lặng đi qua, đẩy cửa phòng, người bên trong thấy anh vào lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Hùng Hùng ngồi đối diện người kia, người nọ đẩy ly trà mật ong lạnh lại, nói: "Uống nước trước đi."
Hùng Hùng bưng cái ly uống một ngụm, lạnh lẽo ngọt thanh cảm giác vẫn lan tràn đến đáy lòng.
"Cho nên......" Người nọ vội vàng nhìn anh, nói, "Anh có đồng ý ở bên tôi không?"
cho dù Hùng Hùng bình tĩnh cũng thiếu chút nữa bị sặc, anh buông cái ly, lau lau khóe môi có nước mật ong, nói: "Chúng ta không phải mới vừa gặp mặt sao, cũng chưa ở chung, sao có thể xác định muốn ở chung hay không được."
người đối diện lập tức nói: "Sao có thể, chúng ta đã ở chung thật lâu." Anh ta ngượng ngùng gãi đầu, "Lần trước anh hỏi tôi tại sao, tôi cũng tự hỏi bản thân, dù sao tôi chỉ biết, tôi không muốn anh xem mắt với người khác, không hy vọng anh có hảo cảm với người khác, tôi thấy anh liền không nhịn được vui vẻ, né tránh anh là bởi vì giận dỗi."
Đối tượng xem mắt lần này của Hùng Hùng đúng là Bạch Dụ, Bạch Dụ nói nói, bắt đầu ngước lên, háo hức nhìn chằm chằm vào Hùng Hùng, cố gắng bày tỏ tất cả cảm xúc của mình: "Hành vi trước đây của tôi là vì tôi không thể bỏ mặt mũi xuống, thứ hai là vì tôi...... Tôi làm chó độc thân hơn ba mươi năm, không hiểu tâm tư của mình lắm."
Trời biết ngày thường than chó độc thân cuối cùng đúng là độc thân lại thêm chó.
Lúc này không có lông dài che, da mặt Bạch Dụ đỏ bừng lộ rõ, nhưng anh lớn mật nói với Hùng Hùng: "Cho nên, tôi xin Miêu Húc, hẹn anh đến xem mắt, thử lại lần nữa."
Trời biết anh bị Miêu Húc mắng xói đầu, mắng anh ngốc, muộn thế rồi mới thông suốt.
Anh nhìn Hùng Hùng, hắng giọng nói, giả làm đối tượng xem mắt bình thường, hỏi: "Ấn tượng của tôi về anh rất tốt, cảm thấy rất thích anh, muốn phát triển thêm một bước với anh, anh có muốn ở chùng tôi thử xem sao không?"
Bạch Dụ bùm bùm nói một đống lớn, thực ra lại khẩn trương muốn chết, Hùng Hùng không lập tức nói chuyện, Bạch Dụ thậm chí bắt đầu nghĩ nếu bị từ chối thì làm sao bây giờ.
Bị từ chối cũng là do tự làm tự chịu, lúc trước lần đầu xem mắt Hùng Hùng đã nói muốn thử xem, là anh từ bỏ cơ hội, hiện giờ Hùng Hùng nói cái gì cũng không quá phận.
Hùng Hùng nhìn vẻ mặt của anh, nghĩ, nếu Bạch Dụ hiện tại là Alaska, lỗ tai chắc là gục xuống dưới hết cỡ.
Hùng Hùng rất muốn vỗ đầu anh, nhưng khắc chế, rụt rè nói: "Vậy được, thử thôi."
Lỗ tai Bạch Dụ lập tức dựng thẳng lên, bắt lấy tay Hùng Hùng nắm chặt, trực tiếp cười ra tiếng.
"Vậy từ giờ trở đi, chúng ta quen nhau lấy kết hôn làm tiền đề." Bạch Dụ lớn tiếng nói.
Hùng Hùng thấy anh vui vẻ như vậy chỉ cảm thấy con chó này thật ngốc, hoàn toàn không cần đoán đã biết trước con chó này bám chủ bao nhiêu rồi.
Hùng Hùng bị Bạch Dụ bắt tay không thể tránh thoát, chỉ bình đạm xoay mặt, mặt vẫn không biểu cảm, chẳng qua thính tai có hơi hồng.
Bắt tay không thể thỏa mãn Bạch Dụ, anh dứt khoát ngồi vào bên của Hùng Hùng, cùng một ghế.
"Cậu làm gì?" Hùng Hùng mới vừa mở miệng hỏi, đã bị Bạch Dụ đột nhiên tập kích, trộm in một cái hôn lên môi.
"...... Nào có ai vừa xem mắt đã hôn người ta chứ."
"Hắc hắc, vị mật ong, ngọt ngào, có một thì có hai, lại đến một lần đi."
Tác giả có lời muốn nói:
phiên ngoại gấu chó đã xong, sau đó là phiên ngoại "Sinh con"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]