Một tuần trôi qua. Mọi thứ đều diễn ra bình thường.Điều bất bình thường nhất đó là chị và nó chẳng liên lạc và cũng chẳng chat với nhau lần nào....Nick chị on đó, số điện thoại của chị vẫn ở đó....nhưng tin nhắn soạn xong mà chẳng gửi đi...Mọi thứ đều thật im lặng một cách đáng sợ. Nó đã nghĩ có lẽ tình bạn cũng có một khoảng cách nào đó...ít nhất ở mặt hoàn cảnh và điều kiện của mỗi người...Dường như cuộc gặp hôm ấy là sự ko cần thiết, thể có hoặc ko...nhưng ai mà biết được khoảng cách nó xa và rộng đến như vậy chứ.
Con nhỏ vẫn đến quán đều đặng mỗi ngày. Hình như con nhỏ này rảnh dzữ lắm hay sao ấy, ngày nào cũng đến uống mỗi món cam vắt thêm tý muối kỳ lạ ấy. Lý do con nhỏ đến quán giờ hình như được hợp lý hóa bởi ông Kha. Chẳng biết quan hệ 2 người đi đến mức nào rồi, chỉ thấy con nhỏ lại quán ông Kha ko còn phải kiếm cớ để mang nước hay đến gần con nhỏ nửa mà chuyển sang ngồi tại chỗ Nói chuyện đã rồi chạy lon ton đi kiểm tra cho có lệ xong vẫn quay về chốn cũ và người tất nhiên phải phục vụ cho 2 người này là nó. Trong khoảng time con nhỏ ngồi chơi ở quán từ lúc nào ko biết mặc định quản lí mọi thứ sẽ thuộc quyền của nó, cứ có chuyện gì mấy đứa phục vụ cũng lôi nó lại giải quyết, chuyện gì cũng kiu nó lại để hỏi ý, ông Kha cũng bắt nó đi vòng vòng giống như ổng cho nên nó đi tới đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968402/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.