Khá lâu, trời se lạnh...nó cảm nhận dc sương đang xuống nhiều hơn...vậy mà nó chẳng có ý định đánh thức nhỏ dậy...đơn giản, nó muốn nhỏ dc ngủ yên lành....chợt tiếng nhỏ thầm thì
- Đang nghĩ gì đó
- Uhm ko gì
- Thật ko
- Ừ ko – chẳng hiểu sao nó lại trả lời như vậy
- Uhm...vậy đang nghĩ gì
Nó im lặng...nghĩ thì nhìu...nhưng biết làm sao nói hết dc đây...
- Đồ tồi
Con nhỏ nói nho nhỏ...nó mĩm cười
- Ừ
- Sao lại ko để ý tới em....
Nó lại im lặng chẳng trả lời...rồi..nó hỏi ngược lại
- Sao quan tâm anh...
Nhỏ ngồi dậy, tựa đầu vào thành cầu quay qua vuốt tóc nó
- Vì...anh là đồ tồi...đồ vô tâm đáng ghét nhất em từng gặp...
Nó vẫn im lặng nhìn về phía những làn xe...tiếng nhỏ Thy đều đều bên tai...ngọt ngào và tha thiết.
- Em thấy anh lần đầu tiên là ở trong công viên ấy. Sáng đó em nhìn thấy 1 tên ngốc đứng 1 mình trong góc công viên đá lung tung vào bao cát rồi còn treo ngược chân lên cây nửa chứ...nhìn mắc cười lắm...em nghĩ chắc a đang tập võ...Bữa sau...chắc anh hổng nhớ đâu...trên cầu này nè...em với tụi đánh anh đó thấy có chú kia đang ngồi xe lăn lên dốc cầu, mấy đứa bạn em nó ngồi cá cược coi chú đó lăn xe lên cầu nổi hok...em tính chạy ra đẩy phụ nhưng tụi nó kéo em lại...đang bàn tán cười đùa thì ở đâu ra có 1 tên ngốc quăng xe xuống đường chạy lại đẩy xe lăn chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968327/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.