Tháng mười hai…những cơn gió heo may thổi hanh hao luồn vào căn nhà trọ nhỏ xíu. Đêm bình yên. Em nằm trong vòng tay nó dịu dàng. Vài bài hát nho nho vang lên từ chiếc điện thoại cũng không đủ xóa tan không gian yên lặng. Mới đó mà sắp giáng sinh rồi. Em có đạo…Nó không biết em có phải con chiên ngoan đạo hay không nửa. Còn nó thì không. Nó không muốn tin vào bất cứ vì thánh thần nào khác. Điều nó tin chính là bản thân, tin ở bạn bè, tin ở những người nó yêu thương chứ không muốn đem niềm tin của mình mang cho một thế lực siêu nhiên nào khác. Có lẽ chính vì vậy cuộc sống của nó ồn ào, sôi động và nhiều niềm vui và cả khó khăn, đau khổ chăng.
Đã hai ngày kể từ khi gặp mẹ em. Cuộc sống của em và nó bên nhau bắt đầu một cách chậm rãi và hạnh phúc. Em hiền ngoan như người vợ nhỏ trong nhà. Nó không phải ăn cơm trên căn-tin trường hay ăn ngoài quán nửa. học xong nó chạy qua trung tâm em học ngoại ngữ đón em về nhà cùng nấu cơm ăn. Tối nó đi làm, em cũng ra quán ngồi chơi chờ nó tan làm rồi cùng nhau đi ăn tối. Dù ăn muộn nhưng cả hai đều cảm thấy rất vui. Nó cười nhiều, trêu em nhiều hơn. Em cũng lại giở trò nhỏng nhẽo như bao người con gái khác đối với người yêu mình. Chẳng đứa nào nhắc đến mẹ em làm gì nửa. Đã thỏa thuận cùng nhau để mọi thứ qua một thời gian kia mà. Tài sản của hai đứa giờ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968212/quyen-1-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.