“Bốp”
Một cú tát bằng tất cả sức mạnh như trút hết lửa giận trong lòng in vào mặt nó.
- Anh là đồ khốn nạn!
Hân nhìn thẳng vào nó, mím môi tưởng chừng như bật khóc, nước mắt em lăn dài trên má. Ánh mắt nửa rực lửa, nửa đau đớn như xoáy vào tâm can nó,rồi em đưa bàn tay chỉ thẳng vào mặt nó ngập ngừng trong từng tiếng nấc:
- Em thất vọng về anh lắm!
Rồi nhỏ quay mặt bước đi, đôi vai run run nhưng nó biết làm sao nhỏ kiềm nén được nước mắt kia chứ. Chị Thủy vội đi theo nhỏ Hân trước khi kịpquay lại nói to:
- Con kia! Mày được lắm, bồ của bạn mà cũng dám cướp. Còn thằngchó này! Chị có mắt không tròng, hóa ra mày khốn nạn như bao thằng đànông khác, ăn vụng cũng phải biết lựa, mày khốn nạn tới độ bạn thân củabồ mà mày cũng hổng tha hả. Tránh xa tụi tau ra! Đừng có vác mặt quakiếm con Hân nửa nhé!
Chị Thủy và nhỏ Hân đi rồi, nó im lặng quay qua nhìn nhỏ Ngân, đôi mắtnhỏ bần thần nhìn ngược lại nó, sau đó nhỏ đưa tay xoa nhẹ lên mặt nó.
- Đau nhiều hôn anh?
- Cũng đau!
- Còn em có sao không?
- Hân có đụng gì tới em đâu. Hihi!
- Ừ! Thôi anh đưa em về!
- Dạ!
Nó gượng cười đi trước, mặt nó hằn in dấu tay của Hân, môi nó rát rát vì bật máu. Nhìn chính mình phản chiếu cửa thang máy mà buồn cười, hai tay nó vẫn nắm chặt trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968082/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.