*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em mong mình được yêu đến nhường nào
Và dường như anh ở đâu đây thật gần em
Nhưng em chỉ thấy anh trong phút chốc mà chưa kịp nói gì
…giữa thành phố xa lạ này
Em sống bằng nghề vẽ những bức tranh tình yêu
…luôn hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp anh, để rồi ngã vào lòng anh ấm áp
Giờ đây, dù có hơi muộn
Em đã nhận ra anh.
…
Nhưng chúng mình lại không thể ở bên nhau
…vì….”
- Đừng hát nửa!
- Anh sao vậy?
- Sau này đến đây, em đừng hát bài này nửa. Tự nhiên anh không thích ca từ của bài hát này.
- Nhưng đây là bài hát em thích nhất mà anh. Hihi bài hát hay nhất có hoa cúc dại của em đó.
- Uhm nhưng ca từ của nó…buồn quá. Anh chỉ muốn nhìn em vui thôi.
- Anh ngốc! Chỉ là bài hát thôi mà…
Chị nhẹ nhàng rời khõi chiếc đàn pi-a-no bước đến ngồi dựa sát vào người nó, tay luồn vào mái tóc nó mĩm cười. Nó ngẩn người ra, dường như trong mắt chị thấp thoáng bóng nước long lanh thì phải.
- Em khóc hả?
- Có đâu!
- Có nước mắt kìa.
- Hihi anh ngốc!
Chị ngả đầu vào vai nó, tay siếc lấy vòng tay nó…thì thầm
- Em mãi mãi yêu anh! Thật đó!
- …
“Hằng chiều cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968028/quyen-2-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.