Lương Nghi không quá quan tâm đến hai người đang diễn cặp với nhau đằng kia, ngược lại đi thẳng tới bên cạnh Hải Đồ mà ngồi xuống, chen qua hai người trợ lý, hỏi cậu: "Ê, người đi ăn tối cùng cậu hôm qua đâu rồi?"
Đoàn làm phim thu âm tại trường quay, nên khi có người đang quay phim, gần như tất cả mọi người ở trường quay sẽ giữ im lặng, Lương Nghi vừa mới lên tiếng, cả đám đều quay lại nhìn cô.
Lương Nghi cũng mới trên dưới hai mươi, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy cũng biết ngại, cô đỏ mặt đứng dậy, có vẻ cầu xin mà nhìn về phía Hải Đồ.
Nhưng Hải Đồ ngoài mặt thì mềm nhưng trong lòng lại cứng rắn, từ đầu đến cuối cậu đều làm như không thấy gì.
Đến khi Tần Thiên quay xong cảnh của mình, Lương Nghi đã sắp khóc đến nơi.
Vì không muốn dẫm vào vết xe đổ, cô không dám khóc lóc om sòm ở trường quay, chỉ dùng đôi mắt ngập nước nhìn Tần Thiên, chờ anh lại gần mới tủi thân mà khoác tay anh đi ra ngoài.
Chẳng biết nói với nhau cái gì, lúc Tần Thiên quay lại thì đã không thấy Lương Nghi đâu nữa.
Tần Thiên vẫn mang gương mặt nhìn ai cũng cười của mình, còn khen quần áo của một cô bé diễn viên mới, làm hai má cô đỏ lên.
Tuy Kỳ Khiêm nói sẽ ở lại chỗ này, nhưng ngày thường hắn có rất nhiều việc phải xử lý, Hải Đồ cũng không có ý định bảo hắn đến thăm đoàn làm phim.
Thế mà hắn lại đến thật.
Đó là vào buổi chiều hôm sau, Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-cung-khong-ba-khi-trac-lau/588534/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.