Đến cuối cùng Bảo An cũng không biết là Hải Đồ chữa được cái bệnh gì, bởi vì thằng nhóc kia bảo giờ nó không chữa được nữa.
Căn bản là anh sẽ không bao giờ tin cái chuyện hoang đường này, ngược lại anh cho rằng người chống lưng cho Hải Đồ đó thân thể yếu quá, cho nên thực chất hai người không thể có loại quan hệ này.
Nghĩ đến đây Bảo An thấy yên tâm hơn nhiều, anh là một giai thẳng thuần chủng, lúc trước vì Hải Đồ mà suốt ngày lượn lờ trên mấy diễn đàn giai gay, sắp lượn đến mức trầm cảm luôn rồi.
Xem hết hợp đồng đã kí với bên kia thì thấy phim của bọn họ sẽ lên sóng sau 2 tuần nữa, mỗi tuần chiếu 2 tập, học theo phương thức vừa quay vừa chiếu của nước ngoài.
Đạo diễn có vẻ rất tin tưởng vào tác phẩm đầu tay của mình, nói chuyện với các chủ chế khác trong đoàn làm phim cũng kiên quyết hơn nhiều.
Có điều với Hải Đồ thì mấy chuyện đó cũng không có ảnh hưởng gì, điều cậu cảm nhận được sâu sắc nhất chỉ là bây giờ việc quay phim dễ thở hơn nhiều.
Trước khi bán được bản quyền, thấy chỗ nào không hài lòng chút xíu thôi là đạo diễn đã bắt phải làm lại, nhưng từ khi kí xong hợp đồng, vì đẩy nhanh tốc độ, anh ta biến thành thấy qua được là cho qua cảnh luôn.
Bảo An lại thấy hơi lo, anh thật lòng chỉ muốn tốt cho nghệ sĩ của mình, cảm thấy thái độ của đạo diễn như vậy không ổn cho lắm, bèn đề nghị với Hải Đồ là lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-cung-khong-ba-khi-trac-lau/588498/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.