*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ có đồ ăn ngon là không thể phũ được, nói đến phố ẩm thực là Hải Đồ đem nỗi buồn phiền của mình quẳng đi gần hết.
Nhưng cậu vẫn giữ vững lớp ngụy trang cuối cùng, bên ngoài thì miễn cưỡng trong lòng lại kích động theo Kỳ Khiêm lên xe, đến tham gia lễ hội ẩm thực nghe đâu mỗi năm tổ chức một lần kia.
Lễ hội ăn uống diễn ra tại trước quảng trường của trung tâm mua sắm nào đó, lúc đến nơi thì trời đã tối rồi, những quầy hàng trên quảng trường đã bật lên những chiếc đèn lồng đỏ sáng trưng, trông rất đẹp mắt.
Hải Đồ vừa xuống xe đã chen vào dòng người đông đúc, tay chân cậu nhanh nhẹn, vòng vèo (1) một lúc đã chạy đến xếp hàng trước quầy hàng đông người nhất.
(1): nguyên văn là bảy lần quặt tám lần rẽ (七拐八拐),mình không biết edit thế nào cho sát nên để tạm là vòng vèo.
May mà mắt Kỳ Khiêm cũng khá tinh, lúc nào cũng chú ý đến vị trí của cậu, chờ đến khi hắn xuyên qua dòng người tìm được đến chỗ Hải Đồ, trên tay cậu đã có 3 xiên thịt nướng với 2 xiên mực nướng, ăn đến mức trên mặt toàn là dầu.
Thấy Kỳ Khiêm lại đây, Hải Đồ vươn tay trái ra, lấy ra trên đó một xiên thịt, định chia cho hắn một xiên: "Thịt nướng này ăn ngon ghê."
Kỳ Khiêm cau mày nhìn cậu, từ túi tiền lấy ra một tờ khăn giấy tỉ mỉ lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-cung-khong-ba-khi-trac-lau/588489/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.