Khương Vọng Thư nghĩ, nếu là như vậy, hẳn không chỉ là khó một chút đi. Nàng đăm chiêu gật đầu, sau đó gắp đồ ăn cho Thang Tư Niên lại cho cô một ánh mắt trấn an. "Sẽ không có chuyện như vậy xảy ra." Khương Vọng Thư lạnh nhạt nói, "Chị biết mình muốn cái gì." Thang Tư Niên nghe vậy nhìn về phía nàng, bốn mắt nhìn nhau hai người không khỏi hiểu ý nở nụ cười. Tình cảnh này rơi vào trong mắt Thang Thuấn Hoa đối diện các cô làm cho Thang Thuấn Hoa không nhịn được muốn nhổ nước bọt. Hai người này cũng thực sự là được rồi, ăn một bữa cơm còn không quên nhét thức ăn chó cho người ta, điều này làm cho Thang Thuấn Hoa nhất thời cảm thấy đùi gà trong chén nhất thời không thơm. Thang Thuấn Hoa ho nhẹ một tiếng, hướng Khương Vọng Thư làm ánh mắt mất đi cái, ra hiệu các cô thu liễm một chút. Khương Vọng Thư thấy thế hơi ngượng ngùng mà nở nụ cười. Một trận bữa trưa ăn đến Thang Thuấn Hoa ở trong mắt Khương Như Lan nghiễm nhiên trở thành người nhà chồng của Khương Vọng Thư, là thông gia mới. Bởi vậy sau buổi cơm trưa, Khương Như Lan còn lôi kéo ba cái tiểu bối đi dạo một vòng trong tiểu khu, chủ yếu giới thiệu phong cảnh xun quanh cùng với cung du ngoạn nơi này. Dạo chơi đến buổi trưa, Khương Vọng Thư đột nhiên nhận được điện thoại của Tống Hướng Nhan. "Tiểu di, quốc khánh dì đi chỗ nào đi chơi a?" Khương Vọng Thư kéo Thang Tư Niên, cùng cô chậm rãi dẫm lên cầu hình vòm, hững hờ trả lời Tống Hướng Nhan, "Dì có thể đi chỗ nào a, đương nhiên là ở nhà bồi bà nội chơi a." Tống Hướng Nhan rất kinh ngạc: "Kỳ nghỉ như vậy dì không cùng tiểu di phu ra ngoài du lịch a?" Câu tiểu di phu của nàng gọi đến thật đúng là có rất lớn tiếng, Khương Vọng Thư chỉ lo Thang Tư Niên một bên nghe thấy, còn theo bản năng mà né một hồi, làm cho một bên Thang Tư Niên còn rất tò mò nhìn nàng một cái. Khương Vọng Thư quát lớn cháu gái của mình, "Con gọi loạn gì đó a. Bình thường em ấy học tập mệt mỏi như thế, quốc khánh lại ra ngoài một chuyến trở về phỏng chừng là phải mệt mỏi co quắp, đương nhiên không lên kế hoạch ra ngoài a." Tống Hướng Nhan nghe vậy bĩu môi, "Con còn tưởng rằng hai người sẽ đi hưởng mấy loại như tuần trăng mật vậy." Nói tới chỗ này, Tống Hướng Nhan như là rốt cục sắp tới được mục tiêu của chính mình, "Tiểu di dì ở nhà vậy con liền đến tìm dì chơi a! Hơn nữa con muốn nói với dì chương trình tuyển tú con tham gia hôm bữa quay ngày hôm nay sẽ phát sóng!" "Tám giờ tối, đài truyền hình Phong Nam nha." Khương Vọng Thư hai mắt sáng ngời, "Thật sự a? Dì còn tưởng rằng vòng gửi xe con cũng không qua được. Chương trình gì? Nói một chút, đêm nay chúng ta cùng xem a!" Tống Hướng Nhan nghe được câu này oa một tiếng, lên án nói: "Tiểu di dì cố nói chuyện yêu đương dì căn bản không quan tâm con!" Nói, lúc trước cô đã nói một đống đống với Khương Vọng Thư. Khương Vọng Thư biết cháu mình sau đó đi tham gia chương trình nhưng chính mình vội vàng cũng không hỏi nhiều, tự biết đuối lý cũng là không dám trả lời, nghe cháu trách móc tiếp. Sau khi Tống Hướng Nhan nói một đống Khương Vọng Thư vội vã nói: "Vậy con tới đi Tư Niên cùng chị Hoa Hoa của em cũng đang ở đây, chúng ta chuẩn bị BBQ. Dì đi bồi bà nội tản bộ tiếp đây, trước cúp máy nha, bye bye." Nói, vội vã cúp điện thoại, càng là cũng không tiếp tục quản Tống Hướng Nhan. Thang Tư Niên nhìn nàng loại nói chuyện như hống con như thế, nhẹ khẽ cười nói: "Là Tống Hướng Nhan?" Khương Vọng Thư gật đầu: "Ngoại trừ đứa nhỏ này còn có ai nhiều lời như vậy a. Tối con bé sẽ cùng chúng ta nướng thịt rồi cùng xem chương trình con bé tham gia." Thang Thuấn Hoa đi ở phía trước vội vã quay đầu lại, "Chương trình, chương trình gì?" Khương Vọng Thư rồi giải thích, "Hướng Nhan tham gia một chương trình tuyển tú mà tối hôm nay sẽ phát sóng tập thứ nhất vì lẽ đó gọi điện thoại thúc giục mình xem." Thang Thuấn Hoa sau khi nghe xong lại ở trong lòng tính toán, "Ngày hôm nay phát sóng chương trình sao, sẽ không là ca sĩ chứ? Đào Nam Phong mười năm mới làm chương trình tuyển tú a." "Hiện tại giới ca hát thật nhiều người mới chính là bước ra từ chương trình này, Hướng Nhan có thể a." Khương Vọng Thư theo Thang Thuấn Hoa xem không ít chương trình, tự nhiên biết chương trình này. Nàng nghe Thang Thuấn Hoa nói như vậy, nhàn nhạt nhổ nước bọt nói: "Con bé là sinh viên tài cao nổi danh từ viện âm nhạc học ra, nếu như tuyển tú cũng không qua được, vậy chỉ có thể nói mấy năm qua con bé thất học." Cứ người này một câu người kia một câu hai người từ trên người Tống Hướng Nhan cho tới giới ca hát hiện tại còn bát quái thật nhiều. Thang Tư Niên rất ít tiếp xúc về mặt này, bởi vậy không có cùng đề tài với hai người bọn họ. Không thể làm gì khác hơn là theo bà nội đồng nhìn phong cảnh lâm viên. Lại đi rồi một hồi, thấy thời gian gần năm giờ rồi nên họ liền khởi hành trở lại. Trở lại biệt thự, dì làm cơm trong bếp đã đã đem nguyên liệu đêm nay nướng xử lý xong hết, còn làm cháo hải sản cho bà nội. Ánh mặt trời hoàng hôn chiếu xuống, Thang Tư Niên liền mang theo túi lớn túi nhỏ, ở nơi làm BBQ bên ngoài biệt thự lầu hai Khương gia, đốt lan đá lên chuẩn bị nướng đồ. Chờ đến khi Tống Hướng Nhan đến thì Thang Tư Niên đã quết hết đồ nướng đợt thứ nhất, mang lên mặt bàn hiếu kính các đại tiểu thư. Sắc trời đã tối lại, một vòng trăng tròn treo ở trên trời. Bầu trời bây giờ đang thắp sáng đầy sao, dựa vào ánh đèn yếu ớt chiếu rõ biệt thự bên dưới. Toàn bộ đèn bên ngoài mở ra, chiếu lên nơi đang nướng đồ ăn sáng như ban ngày. Thang Tư Niên đi qua ánh sáng, đứng ở trước lò lấy xâu đồ nướng ra ung dùng cầm cọ quét thêm lớp dầu, sau đó đặt ở trên lửa than. Khương Vọng Thư cầm một xâu nấm đứng bên cạnh cô thỉnh thoảng dút cho cô ăn, còn hỏi cô có muốn uống chút gì hay không. Nhóm cô gái này đều là ăn đồ nướng hải sản cùng chỉ có thể đau phong phối với bia. Thang Tư Niên cảm thấy mùi rượu rất quái lạ lắc đầu một cái từ chối Khương Vọng Thư. Khương Vọng Thư rất có kiên trì cứ ở cạnh cô hỏi: "Không uống bia, vậy chị lấy chút rượu mới cho em?" Thang Tư Niên thấy nàng nhiệt tình như vậy cũng không tiện cự tuyệt, chỉ gật gù. Khương Vọng Thư thấy cô đồng ý, liền đi ôm chai rượu đến, mở cho Thang Tư Niên. Khương Vọng Thư bưng ly rượu đưa tới bên môi của Thang Tư Niên, để cô uống một hớp, "Uống ngon không?" Thang Tư Niên gật đầu, "Cũng không tệ lắm." Khương Vọng Thư thấy thế, liền đem rượu còn lại trong ly uống một hơi cạn. Cách đó không xa Thang Thuấn Hoa vùi đầu phấn đấu vừa nghiêng đầu, vừa vặn thấy dáng dấp hai người này ân ái, chỉ cảm thấy cánh tay đang từ từ nổi da gà. "Oa, Tiểu Nguyệt Lượng, cậu nhanh quay về đi!" Thang Thuấn Hoa giơ đồ nướng, bắt chuyện với Khương Vọng Thư, "Đừng đút cho bạn gái cậu nữa nha chị em của cậu còn ở nơi này đây!" Nói, còn đưa yêu cầu với Thang Tư Niên, "Tư Niên, nướng cho chị cái chân cua lớn." Thang Tư Niên ồ một tiếng, sau đó đối với Khương Vọng Thư một bên nói rằng: "Chị chị mau ngồi đi, em nướng xong mấy cái này xong sẽ đi qua." Khương Vọng Thư lại đưa tay ôm eo cô, "Không muốn, bạn gái của chị một người lẻ loi nướng đồ ăn, chị đau lòng." Thang Tư Niên không nhịn được cười, "Trước đây cũng là làm như vậy mà." Từ sau khi Thang Thuấn Hoa tốt nghiệp Khương Vọng Thư đến Thang gia không ít, các cô tình cờ cũng sẽ tâm huyết dâng trào muốn nướng BBQ. Nhưng xưa nay đều là Thang Tư Niên một người ở bên cạnh yên lặng mà nướng, hầu hạ hai người chị tổ tông như thế. Cô tựa hồ lấy góc nhìn của người đứng xem rất nhiều năm, bây giờ Khương Vọng Thư cùng nàng đứng trong cùng một góc độ không khỏi đang suy nghĩ lúc đó Thang Tư Niên, là lấy tâm tình thế nào nhìn mình. Khương Vọng Thư xưa nay không có đơn phương qua người nào, vì lẽ đó không phải rất hiểu cảm giác đứng phía sau một người. Nàng nghĩ, sẽ rất khổ cực đi. Lòng Khương Vọng Thư mền nhũn, từ phía sau lưng ôm Thang Tư Niên đem cằm cạ trên lưng cô, nhẹ nhàng gọi cô, "Tư Niên..." Thang Tư Niên nướng tôm lớn trong tay, "Hả?" Khương Vọng Thư nghe cô đáp lại, liền hỏi cô, "Có phải là rất khổ cực?" Thang Tư Niên cho rằng nàng hỏi chính là chuyện nướng đồ ăn, chỉ cười cười đáp: "À không, em đều quen rồi, em cũng rất thích làm cho mọi người ăn." Sau một lần quét dầu cho tôm lớn trong tay, Thang Tư Niên liền đem nó đặt vào trong dĩa, chuyển qua cho Khương Vọng Thư, "Được rồi, đưa qua cho mọi người ăn đi." Khương Vọng Thư ngửa đầu, nhìn dáng vẻ thích thú của Thang Tư Niên, không khỏi có chút nhụt chí. Nàng ồ một tiếng, lấy dĩa đồ ăn qua cho Thang Thuấn Hoa. Hai mắt Thang Thuấn Hoa nhất thời tỏa ánh sáng, "Oa, thơm quá a!" Khương Vọng Thư bỏ dĩa xuống, mới không nhanh không chậm nói: "Đây là bạn gái của mình nhọc nhằn khổ sở khảo, một hồi mọi người muốn ăn cái gì thì tự mình nướng đi a!" Thang Thuấn Hoa nhất thời ngẩng đầu nhìn hướng về Khương Vọng Thư, "Oa, Tiểu Nguyệt Lượng cậu không đến nỗi đó đi, mình sai khiến em cái của mình mà cậu hiện tại cũng khó chịu!" Khương Vọng Thư cường điệu nói: "Đó là bạn gái của mình, bạn gái của mình nướng gần hai tiếng, là một buổi đó các cậu làm sao có thể ăn như thế đây?" Thang Thuấn Hoa dựa vào lí lẽ biện luận, "Cậu không cũng có phần ăn mà? Được rồi được rồi, chút nữa là đủ rồi, sẽ để con bé lại đây thế nào?" Thang Thuấn Hoa có thương có lượng, còn chuẩn bị đưa tay lôi kéo Khương Vọng Thư ngồi xuống. Khương Vọng Thư quả đoán từ chối cô, nói rằng: "Không được, mình vẫn là đi bồi bạn gái của mình đã." Nói, lại chạy đi cùng Thang Tư Niên dính dính nhơm nhớp. Xem tới đây, Tống Hướng Nhan một bên không nhịn được nhổ nước bọt, "Oa, tiểu di cùng em gái chị diễn ân ái cũng diễn đến quá phận quá đáng chứ?" "Dì ấy trước đây nói chuyện yêu đương cũng như vậy sao?" Nói tới chỗ này, Tống Hướng Nhan chỉ chỉ cách đó không xa ôm Thang Tư Niên Khương Vọng Thư, một lời khó nói hết nói. Thang Thuấn Hoa đúng là nhàn nhã, "Cũng không tính đi, xem người thôi. Tỷ như Bánh Trôi nhà tôi rất có cảm giác an toàn, sẽ rất khiến người ta muốn kề cận." Tống Hướng Nhan gật đầu, "Này lại đúng." "Quên đi, dính như thế thì để cho các cô kết hôn nhanh một chút dùm." Nói xong những câu nói này, Tống Hướng Nhan hết sức chuyên chú lấy tôm lớn trên bàn ăn. Mắt thấy đã đến tám giờ, Thang Tư Niên nướng hơn nửa rồi Khương Vọng Thư lúc này mới lôi kéo cô đồng thời sang đây xem chương trình của Tống Hướng Nhan. Các cô đem laptop ra, ở trong gió thu mát mẻ ban đêm sóng vai ngồi cùng một chỗ, ở trước màn hình đồng thời xem chương trình. Thang Tư Niên không quá thích, liền bảo vệ ở một bên bóc tôm cho Khương Vọng Thư. Mở đầu tập một được người chủ trì giới thiệu thật lâu, rốt cục tiến vào lúc chọn thực tập sinh. Rất nhanh, chương trình liền quay đến Tống Hướng Nhan. Lúc Tống Hướng Nhan lên sân khấu tự đàn bài 《22 》, dẫn tới toàn trường tiếng vỗ tay như sấm đánh. Khương Vọng Thư ngoài màn hình giàu không keo kiệt khích lệ, "Hướng Nhan, em hát nghe rất hay a!" Liền ngay cả Thang Thuấn Hoa cũng thổi nàng, thực lực này tuyệt đối có thể đoạt giải a! Tống Hướng Nhan sướng đến phát rồ rồi, quay về hai người lớn nói, "Đến đến đến đến, không nên khinh thường, nhanh khen em nhiều một chút!" Hai người liền khen nàng như làn sóng, làm cho Tống Hướng Nhan lâng lâng. Chỉ là nàng đúng là không có bành trướng, ngược lại cùng hai cái chị nói rằng: "Chỉ là lúc sau con có kình địch, lúc cô ấy lên sân khí con có trực giác cô ấy sẽ là quán quân mùa này." Khương Vọng Thư nghe xong cảm thấy rất hứng thú, "Ai vậy, ai vậy?" Tống Hướng Nhan nói rằng: "Cô ấy tên Tả Niệm, đến rồi, một người nữa chính là cô ấy." Khương Vọng Thư cảm thấy tên này rất quen tai, "Dì làm sao có cảm giác nghe tên này ở đâu..." Đúng là sau khi Thang Thuấn Hoa một bên nghe được vội vã đến xem Thang Tư Niên. Thấy Thang Tư Niên không có phản ứng gì, lúc này mới chuyển tầm mắt. Không có một hồi, sau một thực tập sinh bị loại, một thực tập sinh khác lên sân khấu biểu diễn. Một trận tiếng đàn dương cầm trầm tĩnh sâu kín diễn bá trong sân khấu vang lên, huấn luyện viên trong màn hình nghe tiếng dương cầm còn gật gật đầu, còn bình luận nói tự đàn tự hát sao? Lúc này Tống Hướng Nhan một bên liền bắt đầu kêu, "Đến rồi đến rồi, chính là người này." Lúc này Khương Vọng Thư cùng Thang Thuấn Hoa cùng đưa mắt tìm đến phía màn hình. Chỉ thấy trên màn ảnh có một cô gái mặc quần dài trắng, mái tóc màu đen rải rác tay trái mang theo vòng tay, ở trước dương cầm lẳng lặng mà diễn tấu. "Em nếm quá những ngon ngọt loa, đều là trái quả cô quạnh..." Tiếng hát khàn khàn mà tang thương từ trong màn ảnh tràn ra tới, Thang Tư Niên theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình. Vừa vặn lúc này, quan cận mặt của cô gái kia. Thế là vào đúng lúc này, Thang Tư Niên thấy rõ khuôn mặt nữ hài gầy gò kia, không giấu được âm trầm cùng u buồn. Thang Tư Niên đầu ngẩn ra một giây, theo bản năng mà nắm chặt rồi trên tay tôm. "Người này, nhìn rất quen mắt..." Khương Vọng Thư nhíu lông mày suy tư, một giây sau như là nhớ tới cái gì như thế, quay đầu nhìn về phía Thang Tư Niên bên cạnh. "Tư Niên... Là cái kia..." Nàng còn chưa nói ra khỏi miệng, chờ nhìn thấy bộ dáng Thang Tư Niên lắc thần thì, trực tiếp nuốt xuống. Thang Thuấn Hoa một bên lôi Khương Vọng Thư một cái sau đó đưa tay khoát lên trên mu bàn tay Thang Tư Niên, nhẹ giọng kêu cô, "Bánh Trôi... Bánh Trôi..." Kêu vài tiếng, Thang Tư Niên mới hoàn hồn, nhìn về phía hai người trước mặt, nhẹ nhàng nói rằng: "Em không có chuyện gì... Em chỉ là có chút kinh ngạc..." Cô nói, quay đầu nhìn về phía màn hình, như là cưỡng bức chính mình đi đối mặt với ác ma vậy rồi lại gian nan nói rằng: "Em không nghĩ tới, còn thấy được cô ấy." .............. Tác giả có lời muốn nói: Trước tui có từng nói, chị Vọng Thư trước đây có dạy kèm cho Thang Tư Niên. Bạn học Tả Niệm, chính là nguyên làm cho Bánh Trôi phải học bù. Không phải rất kỳ quái tại sao Bánh Trôi không có bạn bè sao, kỳ thực cũng là nguyên nhân này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]