Tuy rằng bảo đám với bà nội như vậy nhưng nước đã đến chân, Khương Vọng Thư cũng vẫn là không biết nên nói chuyện này với Thang Tư Niên như thế nào. Nàng cũng không thể lại tùy tiện chạy đến mặt Thang Tư Niên trước, nói bà nội chị muốn gặp em, ta muốn dẫn em về nhà ăn cơm đi. 
Khương Vọng Thư nghĩ thầm, nếu như hiện tại Thang Tư Niên cùng nàng nói, ba mẹ em ấy muốn gặp mình, nàng phỏng chừng cũng trấn định không nổi. 
Lại không nói ba mẹ của Thang Tư Niên chỉ là chị gái của Thang Tư Niên— Thang Thuấn Hoa, liền hoàn toàn để Khương Vọng Thư không vững vàng tâm tình của chính mình. Khương Vọng Thư trái lo phải nghĩ, cảm thấy chuyện này cần một thời cơ thích hợp mới có thể mở miệng nói với cô. 
Khương Vọng Thư từ trong phòng bà nội đi ra, ôm gối đi trở về cửa phòng mình. Còn chưa đi đến cửa phòng, xa xa liền nhìn thấy Tống Hướng Nhan đứng ở cửa phòng của mình, vừa vặn giơ tay do dự có nên gõ cửa hay không. 
Khương Vọng Thư mở miệng, kêu nàng một tiếng, "Hướng Nhan." 
Tống Hướng Nhan như là một con thỏ sợ hãi, nghe tiếng vội vã hết nhìn đông tới nhìn tây, khi tìm thấy bóng người Khương Vọng Thư thì giơ tay vỗ vỗ bộ ngực mình, rất khuếch đại nói rằng: "Tiểu di, dì doạ chết con rồi." 
Khương Vọng Thư ôm gối hướng nàng đi đến: "Dì làm sao doạ con sợ được. Đúng hơn là con, hơn nửa đêm không ngủ lại đứng ở cửa phòng dì lén lén lút lút làm gì." 
Tống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-co-to-tinh-khong/1187941/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.