Hai ngày nay toàn là hơn 6000 chữ, người khác cũng chỉ có hai, ba ngàn chữ, cho nên tui cũng được tính là ngày nào cũng update đúng hong? (không biết xấu hổ lên tiếng. ? ?
Lý Trạch Minh đang họp được nửa thì chạy về Trung Quốc, lúc anh đi ra khỏi sân bay vừa vặn là mười giờ hai mươi, mới ra đã nhìn thấy thằng em trai không làm người bớt lo của mình.
Đàn ông hơn bốn mươi tuổi đã khuất phục tuổi tác, năm đó 20 tuổi vừa tới nước Mỹ, anh mang theo nhiệt tình với cuộc sống, hướng về đất Mỹ rống to trong lòng: Đi mẹ nó Jet lag! Mà bây giờ chỉ là mới ngồi máy bay mấy giờ, anh phải đầu hàng.
Cả đầu vang ong ong, thái dương đập thình thích, 14 giờ trước anh còn ngồi ở văn phòng xử lý văn kiện, bị bác sĩ gia đình cũ gọi điện thoại đến, lời ít mà ý nhiều, "Bạn trai của em cậu mang thai, muốn tôi làm chứng minh tạm nghỉ học một năm."
Đầu óc của anh vẫn không bình tĩnh được từ tin tức bạn trai của em trai mang thai, Lý Trạch Minh từ trước đến giờ tự tin thận trọng làm đổ đầy mực lên bàn.
"Ông lặp lại lần nữa?" Luống cuống tay chân thu dọn mặt bàn tàn tạ, Lý Trạch Minh quay đầu gật đầu với thư kí, "Đặt chuyến bay sớm nhất về Trung Quốc, ngay lập tức."
Giờ là sau mười bốn tiếng, hai anh em hai mặt nhìn nhau lúng túng.
Dĩ vãng Lý Trạch Thừa hành vi khác người, ngoại trừ lần thiếu chút nữa ngồi tù kia, Lý Trạch Minh cũng chẳng giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-nong-say/479459/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.