Người không bao giờ tìm đường chết như tui, từ ngày mai sẽ thay đổi.
Cuối mùa hè đầu mùa thu, nhiệt độ cao không giảm, mỗi ngày Lý Trạch Thừa mặc áo dài tay, găng tay đen trên tay cũng chưa từng cởi.
Có lúc lúc nghỉ trưa chưa ngủ, Lý Trạch Thừa ôm cậu từ phía sau, hô hấp phun sau cổ Quý Sâm, tay trái đặt lên bụng của cậu, bàn tay đeo găng tay theo hô hấp của Quý Sâm nhấp nhô.
Nhìn chằm chằm găng tay ngẩn người, ngón tay trỏ bồi hồi bên cạnh, cuối cùng vẫn không có dũng khí mở ra, đặt lên mu bàn tay hắn, mười ngón liên kết, Quý Sâm nửa mê nửa tỉnh ngủ thiếp đi.
Sau tự học buổi tối đã là 10 giờ, Lý Trạch Thừa rõ ràng có thể mười phút đã đến nhà, nhưng hắn mỗi ngày đều phải đưa Quý Sâm về, không cho đưa thì liều chết đến cùng, Quý Sâm hết cách rồi, chỉ có thể đạp nhanh một chút, có thể để cho Lý Trạch Thừa về nhà sớm.
Trăng sáng sao thưa, Quý Sâm vòng qua hơn ba vòng trong nội thành, hai người càng đạp càng ít người.
Qua cây cầu lớn này là tới ngay quảng trường gần nhà Quý Sâm.
Đêm nay trăng rất sáng, đêm thu man mát, ánh trăng chiếu vào thành cầu, lại bị sóng gợn đập vỡ vụn, ánh bạc rạng rỡ.
Qua cầu, Quý Sâm chậm rãi dừng lại, đẩy xe đạp đi, Lý Trạch Thừa vươn mình xuống xe, "Làm sao vậy?"
Quý Sâm quay đầu lại cười với hắn, "Không sao, đêm nay trời mát mẻ quá, tiếc nên đi chậm."
Lý Trạch Thừa giơ tay xoa tóc cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-nong-say/479450/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.