"Em nhớ lại rồi."
Quý Sâm mơ màng đứng trước bồn rửa mặt đánh răng, bị người ôm chặt lấy từ phía sau lưng.
Nhớ lại cái gì, cả hai đều rõ ràng trong lòng, Quý Sâm dùng khuỷu tay hất nước đầy mặt Lý Trạch Thừa coi như trả lời.
Người phía sau nghiêng mặt sang bên, hôn khóe miệng cậu, "Xấu xa."
Hôn miệng đầy bọt kem đánh răng.
"Làm gì thế trong miệng em! Đầy muốn chết rồi!" Quý Sâm ngậm lấy bàn chải đánh răng, mồm miệng không rõ trốn tránh.
Lý Trạch Thừa lại không chê, cầm bàn chải đánh răng cũng đánh răng, một trước một sau ở trong gương cười khúc khích.
Rửa mặt xong, Quý Sâm ngồi trên ghế cuối giường nhìn ánh nắng mới lên ngoài cửa sổ mới suy nghĩ kỹ tìm từ.
Lời chưa kịp ra khỏi miệng cũng ngại, Quý Sâm châm chước nửa ngày, gãi đầu một cái, nhìn Lý Trạch Thừa đang trải ga giường sạch sẽ, "Hôm qua em lật hộp văn phòng phẩm trước đây, nhìn thấy tờ giấy kia mới nhớ ra sự kiện kia, có phải là trí nhớ tệ không, ha ha ha."
Nói xong lại cười gượng hai tiếng, chỉ lo Lý Trạch Thừa hưng binh vấn tội.
Lý Trạch Thừa vuốt phẳng nếp nhăn cuối cùng, cầm một đôi tất mới, quỳ một chân trên đất, cúi người ở bên chân Quý Sâm, cởi dép ở nhà của cậu.
Lòng bàn tay hắn ấm áp, Quý Sâm muốn tránh, lại bị Lý Trạch Thừa trực tiếp kéo đến trước ngực, hôn mắt cá chân một cái, "Không nhớ ra được cũng không sao, anh nhớ là được rồi."
Lý Trạch Thừa giúp cậu đeo tất, lại bị cậu dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-nong-say/479447/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.