Bởi vì có bug, đặt ra rồi sửa lại một chút, đổi thành khi đó mẹ Lý nửa năm không cho đi học, không phải nửa tháng trường học đã phát hiện. Moaz moaz!
Lúc hoàng hôn, Lý Trạch Thừa nhìn thấy ánh sáng của hắn đi vào, hắn hé đôi môi muốn nói chuyện, nhưng da dính vào bị đau. Quý Sâm lại không liếc hắn đến một, dựa vào cạnh cửa, nhìn mũi chân ngẩn người.
Lý Trạch Minh vỗ vỗ vai Quý Sâm, "Vào đi thôi."
Quý Sâm chậm rãi dời đến chân giường, nhìn máu khô trong tay, cậu không biết nên dùng biểu tình thế nào đối mặt với Lý Trạch Thừa, cũng không muốn nhìn thấy vết thương chói mắt của hắn.
Lý Trạch Thừa muốn ngồi dậy, ngắm nghía cẩn thận Quý Sâm, Lý Trạch Minh thấy hai tay hắn chống giường là biết suy nghĩ của hắn, điều chỉnh giường bệnh, cho hắn nửa nằm.
"Tiểu Trạch, em có gì muốn nói với Quý Sâm không?" Lý Trạch Minh ngồi bên giường, nặn nặn vai em trai.
Tóc đỉnh đầu Quý Sâm bởi vì máu khô mà dính vào nhau, lung ta lung tung, Lý Trạch Thừa há miệng mấy lần, "Xin... Xin lỗi."
Quý Sâm ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn hắn.
Làm sao một buổi tối mà đã thay đổi hết thảy rồi, trái tim Quý Sâm đột nhiên sụp một khối, rơi trên mặt đất bể nát, cậu nhanh chóng liếc mặt qua.
Lý Trạch Thừa thấy Quý Sâm không nói lời nào, tà dương toàn bộ chiếu vào, Quý Sâm nhìn như dung hòa trong ánh nắng, như thể một giây sau sẽ biến mất ở trong hư không. Hắn hoảng hốt, không để ý thân thể quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-nong-say/479440/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.