Ánh mặt trời lóa mắt che tầm nhìn của Quý Sâm, cậu đi trong ánh nắng gắt, lại lạnh như giữa tháng chín.
Tuyệt vọng lên men trong không khí, Quý Sâm đi từng bước một, phòng điều khiển ánh sáng ở tầng cao nhất như dã thú ăn thịt người, nuốt cậu vào.
Nhất Trung không phải quá lớn, hội trường chỉ chứa được hơn 1000 người, cho nên sân vận động luôn là nơi tiến hành hoạt động lễ hội và dạ hội. Mỗi lần cử hành hoạt động, phòng điều chỉnh ánh sáng ở tầng cao nhất phụ trách điều chỉnh ánh sáng cho lễ đài. Bình thường sân vận động hay mở cửa, Quý Sâm cũng thường xuyên chơi bóng rổ với bạn bè ở trong, mà phòng điều chỉnh ánh sáng căn bản không có ai đi lên.
Vốn dĩ phòng không khép kín, lại có thể nhìn thấy bên ngoài. Trong hoàn cảnh như vậy, Quý Sâm lần đầu tiên biết đến thứ gọi là kính thủy tinh một chiều.
Một đám người, bao gồm Thạch Lương, đang sảng khoái tràn trề chơi bóng rổ.
Thực sự là buồn cười, Thạch Lương có biết cậu cũng đến sân vận động không nhỉ, mà không phải là bởi vì bóng rổ.
Quý Sâm giương mắt, trong thủy tinh đã sớm in bóng dáng một người. Lặng yên không một tiếng động, không biết đứng ở phía sau đã bao lâu.
Có lẽ là không dám, có lẽ là không muốn, Quý Sâm run rẩy không muốn xoay người.
Chỉ lúc ẩn lúc hiện thấy được hắn ta mặc một cái áo liền mũ màu đen, đội mũ che nửa khuôn mặt, kính râm cũng là màu đen kín đáo, che giấu kĩ càng.
Hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-nong-say/479429/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.