Bất ngờ, hơi thở như ngừng lại, tựa hồ vừa nghe thấy một điều không thể tưởng tượng nổi.
Vui sướng là phản ứng bản năng, nhưng niềm vui này đến rồi đi cũng thật nhanh, nụ cười vừa hé trên môi cô đã vội tắt.
Vân Hồi Chi không ngốc, cảm nhận được có điều gì đó không đúng, nhìn về phía Sở Nhược Du, ánh mắt lộ rõ vẻ nghi hoặc nho nhỏ.
"Sao đột nhiên lại hỏi em vậy?"
Sở Nhược Du chỉ hỏi: "Em có muốn không?"
"Em đương nhiên là muốn rồi."
Sở Nhược Du nói: "Vậy ngủ chung đi."
"Nhưng tại sao đột nhiên lại rủ em ở lại?"
Vân Hồi Chi cảm thấy đây là chuyện rất quan trọng.
Nàng vốn nghĩ, sau khi mình hỏi như vậy, Vân Hồi Chi sẽ không chút do dự mà đồng ý ngay, sau đó thể hiện niềm vui thuần túy, làm cho không khí sôi động lên.
Nhưng bây giờ nàng nhận ra, nàng đã nghĩ Hồi Chi quá đơn giản.
Bạn gái của nàng không phải kiểu người không hỏi nguyên do, khi bạn giấu giếm tâm sự mà vì em ấy lùi bước, em ấy sẽ vô tư lự chấp nhận.
Vân Hồi Chi nhạy cảm, thận trọng, tuy hoạt bát cởi mở, nhưng không hề tùy tiện đến mức thô thiển.
Đây chính là một trong những đặc điểm thu hút người khác của Vân Hồi Chi.
Nhìn hàng lông mày nhíu lại của cô, Sở Nhược Du càng thêm cảm nhận được tầm quan trọng của mình trong lòng người yêu.
Kiểu tình yêu sét đánh, nhanh chóng xác định quan hệ, rồi lại cảm thấy hợp nhau đến lạ thường này, là một nhịp điệu yêu đương không mấy ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677999/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.