Đằng sau những hành vi khác thường, chưa chắc đã có sự suy tính cặn kẽ, có khả năng chỉ là cảm xúc mất kiểm soát, chỉ là sự xúc động nhất thời sau khi lý trí bị quấy nhiễu, cướp đoạt.
Nếu có thời cơ để suy nghĩ một cách chậm rãi, tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào tình thế khó xử, tiếc là nàng không có, tình hình nguy cấp đến mức nàng phải ra hạ sách này.
Lần đầu tiên nàng mổ xẻ trái tim mình, đem tất cả những lo sợ, bất an phơi bày cho Vân Hồi Chi xem, dù cho những mâu thuẫn trong lòng sắp chồng chất thành núi thành biển, đè nặng lên nàng.
Nàng không cầu mong Vân Hồi Chi tha thứ ngay lập tức, nhưng nàng không thể nào chấp nhận một người thờ ơ.
Vân Hồi Chi không thèm để ý tới, miệng vẫn cứ nói "Tôi muốn về nhà".
Sở Nhược Du không ngờ mình sẽ vào lúc này, trong hoàn cảnh này, lại làm ra chuyện cưỡng hôn Vân Hồi Chi.
Hành vi này vớ vẩn đến mức quá đáng, làm nàng như kẻ độc hành trong mơ, dưới chân không còn chỗ tựa liền ngã vào một giấc mơ khác, cùng với đó là sự run sợ trong phút chốc và cơn mê man sâu hơn.
Cảm giác mềm mại, ấm áp làm nàng khó kìm lòng nổi, hấp dẫn nàng từ chỗ nông cạn thăm dò vào tận sâu bên trong, rất nhanh liền nếm được vị nước mắt còn vương trên cánh môi.
Hơi mặn xen lẫn vị đắng, lại thêm chút chát, như một quả bưởi không được mong đợi tồn tại.
Cũng lại một lần nữa nhắc nhở nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677966/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.