Sở Nhược Du thẳng thừng khiến người ta không biết phải làm sao, Vân Hồi Chi nhìn ra được ý cười trên mặt nàng, biết nàng không có ý làm khó mình.
Nàng nói ra điều đó để tìm chút niềm vui, chính vì biết hoàn toàn không có khả năng.
Cho nên Vân Hồi Chi cũng thả lỏng lại, lẩm bẩm nói: "Tôi mới không tự tìm phiền phức cho mình đâu."
Sở Nhược Du tỏ ra không mấy để tâm, khẽ vỗ nhẹ l*n đ*nh đầu Vân Hồi Chi: "Đúng là một đứa trẻ thông minh."
Tư thế này khiến Vân Hồi Chi trong thoáng chốc ngỡ như mình đang ngủ trong lòng nàng, được nàng dỗ dành.
Ai mà gọi người ta là trẻ con chứ, mới lớn hơn có mấy tuổi mà, làm lão sư lâu quá rồi, thấy ai cũng muốn dỗ một chút.
Nói móc thì nói móc vậy thôi, Vân Hồi Chi đương nhiên hiểu, cô là người thông minh, Sở Nhược Du cũng là người thông minh.
Nếu trong mối quan hệ không rõ ràng này, mới quen nhau ba ngày, đã vội vàng định giá trị cho khoảng thời gian ở chung này, thì đúng là một hành vi ngốc nghếch và nhàm chán.
Cho nên cô căn bản không muốn thích Sở Nhược Du, nửa chữ cũng không thể thừa nhận.
Cô chỉ tò mò mà thôi, tò mò liệu Sở Nhược Du có thể thích phụ nữ không, tò mò những cô gái thẳng thắn, có mối quan hệ không rõ ràng với phụ nữ như họ, rốt cuộc trong lòng đang nghĩ gì.
Nếu trước đây không thích, sau này cũng sẽ không, vậy thì lần này là vì cớ gì, tại sao không dứt khoát tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677921/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.