🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Kiều Kinh Ngọc tỉnh dậy ngoài cửa sổ đã lờ mờ tối, xung quanh yên ắng hệt như cả thế giới đều đứng im.



Cậu đờ đẫn mở mắt, cổ họng hơi khô, mí mắt cũng nặng trĩu, chờ chốc lát mới nhận ra mình đang ở đâu, trong lòng trào dâng nỗi mất mát như thể bị bỏ rơi.



Cảm giác ủ rũ vô duyên vô cớ sau giấc ngủ trưa bắt đầu có từ khi cậu còn nhỏ, hồi tấm bé mỗi lần ngủ trưa dậy, nếu bên cạnh không có ai thì cậu sẽ khóc, bây giờ tất nhiên không khóc nhưng vẫn rất buồn.



Kiều Kinh Ngọc chậm chạp ngồi dậy, nhìn thấy áo của Lạc Hải dưới người mình. Cậu nhớ cậu chỉ nằm nhoài trên bàn phòng máy, không nhớ sao mình lại sang phòng dụng cụ, lẽ nào Lạc Hải đến rồi?



Phòng máy bên cạnh có tiếng nói chuyện, coi bộ là nhóm Trần Gia.



Kiều Kinh Ngọc đẩy cửa đi ra, trông thấy phòng máy sáng đèn rực rỡ hẳn lên, bàn ghế kê ngay ngắn, mỗi bàn đều có một bộ máy tính đã lắp xong.

Lạc Hải chỉ mặc áo ba lỗ quay lưng về phía cậu, ngồi trước máy tính không biết đang xem gì.



"Ấy, dậy rồi à?" Trần Gia nhìn thấy cậu đầu tiên, cất giọng trêu chọc đôi câu: "Anh tưởng em ngủ một mạch tới sáng cơ. Em hôn mê đúng không, lúc Lạc Hải bế em đi cũng chẳng tỉnh tí nào."



Kiều Kinh Ngọc dụi mắt, hóa ra Lạc Hải bế cậu sang phòng dụng cụ sao? Nghĩ mà kỳ cục quá, bị con trai cùng tuổi bế xấu hổ lắm, sao Lạc Hải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-dang-dang/3441559/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngày Hè Đằng Đẵng
Chương 27
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.