Hôm sau Kiều Kinh Ngọc thức giấc vì buồn tè.
Lúc tỉnh dậy bên tai có tiếng gió vù vù, cậu híp mắt nhìn, trông thấy một chiếc quạt điện nhỏ trên bàn học cạnh giường đang quay hùng hục, thổi gió vào người cậu.
Kiều Kinh Ngọc nằm ì trên giường một lúc mới vác cái đầu tổ quạ ngồi ở mép giường xỏ giày. Cậu nhìn giày bối rối mất mấy giây, hôm qua lạc đường, đế giày giẫm lên đường đất cực kỳ bẩn mà sao hôm nay lại sạch sẽ thế này?
Nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều.
Lạc Hải không ở nhà, Kiều Kinh Ngọc lén lút vén màn cửa phòng phía Đông thấy giường Lạc Hải trống không, một cụ ông đang nằm ngủ trên một chiếc giường khác cạnh giường của hắn.
Cậu không dám tạo tiếng động, vội vàng rửa mặt đánh răng, định sang trường tiểu học thôn giải quyết vấn đề sinh lý.
Hôm qua trải qua một buổi tối khó chịu, chân bị thương không dám nhúc nhích, cậu chỉ có thể giữ nguyên tư thế nằm ngửa đến tận khi trời sáng, sáng sớm nay hai đầu gối sưng vù còn khϊếp hơn hôm qua, vả lại cũng đau hơn nhiều.
Kiều Kinh Ngọc sợ mặc quần dài cọ vào vết thương ở đầu gối nên đành mặc quần sooc thể thao, còn xắn lên một khúc để gấu quần nằm trên đầu gối.
Cậu đi tập tễnh đến nhà trưởng thôn tìm Trần Gia, vừa nãy hai người họ đã nhắn tin trong nhóm hẹn nhau đi vệ sinh.
Trần Gia thấy đầu gối cậu thì giật mình: "Em thế này đi được không? Vết thương có rách ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-dang-dang/3441537/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.