Chương trước
Chương sau
Cơn gió đêm và sự bình yên tạm thời

Sau những ngày dài đằng đằng của đau thương và mệt mỏi, căn phòng tối nơi Halieg đang nằm dường như trở nên dịu dàng hơn trong ánh sáng lờ mờ của đèn đêm.

Không còn tiếng máy móc rì rầm hay tiếng bước chân hối hả của đội ngũ y tế trong căn cứ.

Bên ngoài, trời đã tối, và cơn gió đêm thối nhẹ vào từ cửa số, mang theo hơi thở của rừng cây, mùi của tự do và yên bình tạm thời.

Jow ngồi bên cạnh giường của Halieg, mắt anh dõi theo từng hơi thở nhẹ nhàng của cô. Sau những chuỗi ngày bị tra tấn cả về thế xác lần tinh thần, Halieg cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi.

Nhưng Jow biết, giông bão chưa thực sự qua đi. Tất cả những gì họ có bây giờ chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi trước khi dấn thân vào một cuộc hành trình mới - cuộc hành trình để đối mặt với kẻ đã gây ra những nỗi đau không thể tả này.

Tianlong nằm ngoan ngoãn bên cạnh mẹ, đôi mắt nhắm nghiền như đang mơ về những điều mà chỉ trẻ con mới có thể cảm nhận.

Đứa bé nhỏ bé nhưng đầy dị biệt này là hiện thân của cả bi kịch lẫn hy vọng. Dù cậu bé mang trong mình những dấu vết của thí nghiệm kinh hoàng của Cựu Vãn, nhưng cậu cũng là sợi dây nối kết giữa Jow và Halieg, một sự sống mới nảy sinh từ tàn dư của những điều độc ác.

Jow với tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Halieg, cô không còn tỉnh táo như trước. Cuộc chiến nội tâm mà cô phải trải qua quá khốc liệt.

Jow cảm thấy lòng mình nặng trĩu, nhưng anh cũng biết đây là thời điểm tốt nhất để nói ra những điều mà anh chưa từng dám thổ lộ.

Khoảnh khắc của sự kết nối

Halieg từ từ mở mắt, cảm nhận được sự hiện diện của Jow bên cạnh. Cô nở một nụ cười mệt mỏi nhưng ấm áp, đôi mắt chứa đựng sự dịu dàng mà cô luôn dành cho anh.

"Anh vẫn ở đây sao?" Halieg thì thầm, giọng cô yếu ớt nhưng đầy tình cảm.

Jow nắm chặt tay cô, cúi người gần hơn. "Anh sẽ luôn ở đây. Anh đã hứa rồi mà."

Halieg cười nhẹ, nụ cười của cô vẫn chứa đựng sự yếu đuối nhưng cũng là nguồn động lực cho Jow.

Họ đã trải qua quá nhiều điều, và cả hai đều hiểu rằng không có gì trên đời này có thể dễ dàng lấy đi tình yêu mà họ dành cho nhau.

Tình yêu ấy đã được thử thách trong lửa đạn, trong bóng tối của thù hận, và cả trong sự khốc liệt của những tội ác mà tổ chức kia gây ra.

Jow nhìn vào đứa con nhỏ đang ngủ say bên cạnh mẹ.

"Con của chúng ta... Tianlong, thằng bé... anh không biết nói sao, nhưng anh sẽ bảo vệ nó, bảo vệ em và cả gia đình của chúng ta. Anh đã thất bại khi để em phải chịu đựng tất cả những điều tồi tệ này một mình, nhưng anh sẽ không để điều đó xảy ra lần nữa."



Halieg nắm chặt tay Jow, mắt cô ánh lên một chút đau khổ nhưng cũng đầy cảm thông.

"Anh không phải là người có lỗi, Jow. Mọi thứ mà chúng ta phải trải qua là do Cựu Vãn và tổ chức tàn ác kia.

Nhưng em biết, với anh bên cạnh, chúng ta sẽ vượt qua tất cả."

Lời hứa trong đêm

Họ ngồi đó, giữa không gian yên bình tạm thời, trong khi bên ngoài, những bóng tối vẫn lẩn khuất.

Cơn gió lạnh thổi qua cửa sổ, nhưng sự ấm áp từ bàn tay của Jow vẫn giữ Halieg lại. Cô nhìn vào mắt anh, đôi mắt mà cô đã từng yêu từ những ngày đầu tiên họ gặp nhau, đôi mắt luôn chứa đầy sự kiên định và lòng trung thành không lay chuyển.

"Anh biết không,"

Halieg nói nhỏ, đôi mắt dõi về phía Tianlong.

"Dù mọi chuyện có tồi tệ đến thế nào, dù em có phải trải qua những điều kinh khủng nhất, nhưng khi nhìn thấy con trai mình... em cảm thấy có một sức mạnh trong em, một niềm hy vọng mà em chưa từng nghĩ mình sẽ có."

Jow năm lấy tay cô, đôi mắt anh ánh lên sự kiên định.

"Anh đã nghĩ rất nhiều trong thời gian qua, về những gì chúng ta sẽ làm sau khi mọi chuyện kết thúc. Sau khi tổ chức đen tối kia bị tiêu diệt, và những tội ác của chúng bị đưa ra ánh sáng... anh muốn làm một điều."

Halieg nhìn anh, đôi mắt ngập tràn sự tò mò nhưng cũng pha lẫn chút lo lắng.

"Anh định làm gì?"

Jow mỉm cười nhẹ nhàng, tay anh xiết chặt tay cô hơn.

"Anh sẽ tổ chức một đám cưới linh đình, một đám cưới mà cả thế giới sẽ biết rằng em là người phụ nữ của anh.

Anh muốn cả thế giới biết rằng chúng ta đã chiến thắng, rằng không gì có thể đánh bại tình yêu này.

Và sau đó, em sẽ là vợ của anh, và chúng ta sẽ xây dựng một cuộc sống mới, không còn đau khổ hay thù hận

ทนีล."

Nước mắt bắt đầu chảy dài trên gương mặt của Halieg, nhưng lần này không phải là nước mắt của nỗi đau hay sợ hãi, mà là những giọt nước mắt của hạnh phúc.



Cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của Jow, và cô biết rằng đây không phải chỉ là những lời hứa hẹn trống rỗng.

Anh đã ở bên cô trong những thời điểm tồi tệ nhất, và giờ đây, khi mọi thứ sắp đi đến hồi kết, anh vẫn ở đó, nắm chặt tay cô, sẵn sàng chiến đấu cùng cô cho đến khi họ đạt được điều đó.

"Jow..." Halieg nức nở, không thể nói lên lời. "Em..."

"Shh..." Jow nhẹ nhàng đặt ngón tay lên môi cô. "Em không cần phải nói gì cả. Anh biết mà. Em chỉ cần tin vào anh, tin vào chúng ta. Anh đã hứa với em, và anh sẽ giữ lời hứa đó."

Halieg cúi đầu xuống, những giọt nước mắt vẫn lăn dài trên má. Nhưng trong lòng cô, một cảm giác ấm áp dâng trào, cảm giác của niềm tin và hy vọng.

Những gì họ đã trải qua, những đau khố, những mất mát, tất cả sẽ chỉ là quá khứ. Điều quan trọng là hiện tại và tương lai, và cô biết rằng họ sẽ xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, không chỉ cho bản thân họ mà còn cho Tian-long - đứa con mang trong mình cả sự sống và hy vọng.

Ánh trăng soi sáng

Trăng đã lên cao, ánh sáng bạc phủ lên mọi thứ một lớp màn huyền ảo. Cơn gió đêm thổi qua, lạnh buốt nhưng dịu dàng.

Jow đứng dậy, kéo chiếc chăn lên cho Halieg và Tianlong. Đôi mắt anh dõi theo từng cử động nhỏ của con trai và vợ tương lai của mình, lòng anh tràn ngập niềm kiên định.

Anh bước ra ban công, nơi mà ánh trăng soi rọi, đôi mắt anh hướng về phía chân trời. Anh biết rằng hành trình phía trước sẽ không dễ dàng.

Họ sẽ phải đối mặt với tổ chức đen tối, với những thế lực hắc ám mà anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải đương đầu.

Nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh phải chiến đấu, không chỉ vì bản thân, mà còn vì Halieg, vì Tian-long, và vì lời hứa anh đã trao đi.

Phía xa, tiếng động nhỏ từ khu rừng vọng lại, như một lời nhắc nhở rằng bóng tối vẫn đang rình rập. Nhưng Jow không sợ. Anh đã sẵn sàng đối mặt với tất cả.

"Em sẽ là vợ của anh, Halieg. Sau tất cả, chúng ta sẽ có một đám cưới thật linh đình."

Anh mỉm cười, ánh mắt anh lóe lên một tia hy vọng. Anh sẽ giữ lời hứa đó, dù cho có phải đi qua địa ngục để đạt được điều đó.

Những chuẩn bị cuối cùng

Ngày hôm sau, cả nhóm bắt đầu chuẩn bị cho hành trình mới. Họ biết rằng không còn nhiều thời gian trước khi tổ chức kia phát hiện ra sự tồn tại của Tianlong, và không thể để điều đó xảy ra.

Selira đã nghiên cứu thêm về những ghi chép thí nghiệm của Cựu Vãn, và cô đã sẵn sàng cùng Jow và Vince dấn thân vào cuộc tìm kiếm sự thật.

Còn Jow, anh đã có lời hứa của mình - một lời hứa sẽ bảo vệ gia đình nhỏ của anh, và sau khi tất cả tội ác bị đưa ra ánh sáng, anh sẽ chính thức gọi Halieg là "vợ" của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.