Lời Hứa Trên Đường Trốn Chạy 
Bóng đêm bao trùm khu rừng rậm rạp, ánh trăng lờ mờ len lỏi qua những tán cây cao, soi sáng lối đi mập mờ của 
Jow và Halieg. 
Tiếng bước chân của kẻ truy đuổi vẫn vang lên phía xa, như một cơn ác mộng không bao giờ dứt. Nhưng trong lòng Jow, sự sợ hãi chỉ là một phần nhỏ. 
Anh biết rằng mình phải bảo vệ Halieg bằng mọi giá, không chỉ vì cô mà còn vì lời hứa mà anh đã thề với Cựu Vãn, người bạn đã khuất. 
"Chúng ta phải tìm được một nơi trú ẩn," Jow thì thào, ánh mắt lướt qua khung cảnh xung quanh, cẩn trọng để không bỏ qua bất cứ dấu hiệu nguy hiếm nào. 
"Em không thể đi xa thêm nữa," Halieg đáp, giọng cô yếu ớt và đầy mệt mỏi. Đôi chân cô đã sưng phù, và Jow nhận thấy cô đang kiệt sức dần. 
"Chỉ thêm một chút nữa thôi," Jow động viên, nhưng trong lòng anh cũng cảm nhận được sự bất lực. Tình trạng của Halieg ngày càng tồi tệ, và họ không còn nhiều thời gian trước khi bọn truy đuổi bắt kịp. 
Họ bước tiếp, tiến vào những bụi cây dày đặc, hy vọng tìm được một chỗ ẩn náu. Bất chợt, Halieg dừng lại, hai tay ôm lấy bụng. Gương mặt cô nhăn nhó, đổ đầy mồ hôi lạnh. 
"Halieg, em sao thế?" Jow hoảng hốt, quay lại phía cô. 
"Jow... em nghĩ... em nghĩ rằng em sắp sinh!" Halieg thở gấp, gương mặt trắng bệch. 
"Không... không phải bây giờ!" Jow thì thầm trong hoảng loạn. "Không thể xảy ra lúc này được! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709702/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.