Khi Jow và nhóm của mình lao ra khỏi tổ chức, không khí trong lành của bên ngoài thổi vào mặt họ như một làn sóng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy áp lực.
Đằng sau họ, tiếng kêu gào và tiếng súng vang lên như một bản giao hưởng của sự hỗn loạn. Họ biết rằng không còn thời gian để chần chừ, mọi giây phút đều quý giá trong cuộc chiến sinh tồn này.
"Đi nhanh lên!" Jow hét, dẫn đầu nhóm hướng về phía khu rừng gần đó. Cảm giác của sự khẩn trương dâng trào trong lòng anh. Họ phải rời khỏi nơi này trước khi tổ chức kịp phản ứng và truy đuổi họ.
Rick, một trong những thành viên trong nhóm, gần như thở hồn hển. "Tôi không thể chạy thêm được nữa," anh ta nói, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Không được! Còn sống là còn hy vọng!" Jow đáp lại, nhìn thẳng vào mắt Rick để truyền thêm năng lượng.
"Chúng ta đã gần tới nơi an toàn. Cố lên nào!"
Cả nhóm tiếp tục chạy qua những lối đi nhỏ trong rừng, cố gắng lẩn trốn trong những bóng cây dày đặc. Jow có thế cảm nhận được sự căng thắng trong không khí, như thể cả thiên nhiên đang giữ hơi thở của mình, chờ đợi điều gì đó tồi tệ hơn sẽ xảy ra.
Tạm Dừng Để Nghỉ Ngơi
Sau khoảng 20 phút chạy liên tục, cả nhóm cuối cùng cũng dừng lại ở một khoảng trống nhỏ trong rừng. Họ thở hốn hến, từng người đều cố gắng lấy lại nhịp tim của mình.
"Chúng ta phải kiểm tra xem có ai theo dõi không," Jow đề xuất, mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709698/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.