Khi Halieg tỉnh dậy, ánh sáng nhạt nhòa len lỏi qua những tấm rèm trắng, khiến cô có cảm giác như mình đang ở trong một giấc mơ khi những cuộc trốn chạy đều vô nghĩa.
Toàn thân cô đau đớn, vết thương nhói lên từng cơn, nhưng sự mong manh của sự sống đang ở ngay trước mặt khiến cô phải chiến đấu. Cô biết mình không thể nằm yên và chờ đợi sự cứu rỗi; Cựu Vãn vẫn còn ngoài kia, một mối đe dọa lớn lao.
Trong đầu, Halieg dần hồi tưởng lại mọi thứ. Cô nhớ lại cảm giác lạnh lẽo khi Cựu Vãn tấn công cô, nhát dao chí mạng đã cướp đi sức lực của cô. Tuy nhiên, điều đó không thể làm cô khuất phục. Cô cần phải thoát khỏi đây, cần phải rời xa tay của Cựu Vãn.
Cô dùng hết sức lực để ngồi dậy, nhưng cơn đau khiến cô suýt ngã xuống. Lén lút nhìn xung quanh, Halieg thấy mình đang ở trong một căn phòng bệnh viện, và dường như không có ai xung quanh. Đây là cơ hội của cô.
Cô cố gắng đứng dậy, từng bước đi đều rất khó khăn. Mỗi khi chân cô đụng phải sàn nhà lạnh lẽo, cô cảm nhận được cơn đau nhức tỏa ra từ vết thương. Nhưng Halieg không thể dừng lại. Cô đã lên kế hoạch cho việc này: thoát khỏi bệnh viện và tìm Jow.
Khi bước ra khỏi phòng, cô đẩy cánh cửa từ từ. Hành lang rộng lớn nhưng vắng tanh, không có ai ở đây. Từng bước chân của cô vang vọng trong sự im lặng, và cảm giác lo âu trỗi dậy trong lòng cô. Nếu bị phát hiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709661/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.