Buổi chiều hôm ấy, lễ tang tưởng nhớ Halieg tiếp tục diễn ra trong không khí trầm lắng. Sau khi Cựu Vãn rời khỏi vị trí cạnh linh cữu, hắn lẩn mình vào đám đông, cố gắng nghe ngóng mọi thông tin từ những người xung quanh. 
 Jow không thể rời mắt khỏi hắn, ánh mắt đầy lo lắng dõi theo từng hành động của kẻ thù. Jow hiểu rằng Cựu Vãn không đến đây chỉ để "tưởng nhớ" Halieg. Hắn đang tìm kiếm điều gì đó, và điều này khiến Jow bất an hơn bao giờ hết. 
Khi Cựu Vãn bắt đầu tiến về phía Jow với vẻ mặt tự mãn, Halieg – giờ đang trong thân phận Hal – nhận ra tình thế trở nên nguy cấp. Dù cô vẫn giữ vẻ ngoài bình thản của một chàng trai trẻ, bên trong cô cảm nhận được những bước đi căng thẳng của Jow, như thể chỉ cần một giây lơ là, mọi thứ sẽ sụp đổ. Cô biết mình phải làm gì đó, ngay lập tức. 
Cựu Vãn tiến đến chỗ Jow, đứng trước mặt anh, đôi mắt hắn ánh lên vẻ đắc thắng nhưng cũng đầy toan tính. 
- Cậu tổ chức buổi lễ này rất tốt, Jow. Mọi thứ trông thật hoàn hảo, nhưng... tôi vẫn thấy có gì đó chưa ổn. 
Jow siết chặt nắm tay. 
- Lễ tang chỉ là cách để tưởng nhớ một người đã khuất. Không có gì hơn thế. 
Cựu Vãn nở nụ cười nhẹ, nhưng đó không phải là một nụ cười bình thường. Nó mang một ẩn ý gì đó, như thể hắn đang cố tình chơi đùa với Jow. 
- Có thật không? Tôi luôn tự hỏi, liệu Halieg 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709651/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.