Chương trước
Chương sau
Cố gắng lên, tôi biết em đã đợi thời khắc này lâu lắm rồi, tôi luôn ủng hộ em!

Reviver vỗ lên bờ vai của Halieg như đang tỏ vẻ an ủi cô, Halieg không nói không rằng, chỉ nhìn sang chị ta mà cười nhẹ với đôi mắt mèo hơi đanh lại.

- Vi vô vi, sự vô sự. Người không động thủ, ta không đáp trả.

Một nụ cười trừ mang đầy vẻ khinh thường pha một chút u buồn thất vọng, chợt những kí ức buồn ùa về khiến đôi mắt cô có chút long lanh.

- Được rồi, không được phép yếu đuối, mau đi chạy bộ khởi động đi.

Một cú huých vào vai với lực đạo vừa đủ khiến Halieg quay trở lại thực tại, khẽ thở hắc một hơi, cô cười trừ rồi leo lên máy chạy bộ bắt đầu khởi động với tốc độ 4 và độ dốc là 3.

- Đi 5 phút chạy 3 phút, nếu chạy được nhiều hơn càng tốt nhưng mà em phải thực hiện đủ bốn rep. Tốc độ và độ dốc có thể thay đổi nhưng rep thì không, em hiểu mà nhỉ?

Halieg gật đầu rồi đeo headphones vào tập trung khởi động giãn gân cốt, cường độ tập luyện sẽ tăng lên sau 5 phút, và độ dốc cũng tăng cho đến khi lên tận 20.

Sau một tiếng ba mươi phút đi và chạy bộ, Halieg dừng lại rồi sang máy gập bụng, bỗng cô nghe rầm một cái, là tiếng tạ đè, phòng tập của cô dành riêng cho nữ và rất vắng người do chi phí tập khá đắt, thầm nghĩ có người mới nhưng tập chưa quen nên bị thế.

- Em không sao chứ, chưa gì đã chơi 20kg thế kia sao mà chịu nổi?

Halieg không nói không rằng bước đến chỗ cô gái kia, nhẹ nhàng nâng thanh tạ 20kg lên, cô gái có dáng người nhỏ nhắn đang khoác nên mình một chiếc áo crop top đen viền trắng và chiếc quần bó đen dài có chút ngại ngùng ngước lên nhìn Halieg.

- Em...em cảm ơn chị, tại em...hăng quá nên là...



- Nên là bị tạ đè chứ gì.

Halieg bật cười trong khi cô đang xoa bóp chỗ bầm do tạ rớt xuống đè trúng của cô bé, rất may là không tổn thương đến phần xương sườn dưới, cô bé kia ngượng đến đỏ mặt nhưng vẫn cười và cảm ơn Halieg, bỗng có một người đàn ông mặc vest đen quần âu chỉnh tề, mái tóc mullet đen nhánh được xịt bóng càng tô thêm vẻ lãng tử của gã ta.

- Tôi nói em bao nhiêu lần rồi, không nghe lời tôi rồi giờ ra nông nỗi này, có thấy nhục không hả Hồng Thi?

Gã đàn ông kia nhíu mày nhìn cô gái nhỏ nhắn đang nằm trên sàn phòng gym với một vết bầm nơi hạ sườn trái, Halieg thấy thế liền vội vàng bênh vực cô bé.

- Chắc là lần đầu con bé đi tập nên sung sức ấy mà, còn trẻ mà năng động như thế cũng là cái tốt! Anh đừng trách con bé.

Người đàn ông kia quay sang nhìn Halieg, gã ta có một đôi mắt sắc lẻm như ánh mắt của những kẻ đi săn, ánh mắt như hằn lên sát khí khiến những người lần đầu gặp mặt cảm thấy như đang bị lấn át.

- Ồ, ra cô là người đã giúp con bé à. Tôi là Jow, cảm ơn cô đã giúp em gái nhà tôi.

Gã ta cúi đầu cảm ơn Halieg nhưng cô vội giữ hai vai hắn lại, khuôn mặt cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh dù trong lòng cô đang cảm thấy khá bất ngờ. Người đàn ông này là đối tác mà Halieg sắp có một cuộc họp với gã, gã vốn nổi tiếng là một người nghiêm khắc và hiếm khi kí kết hợp tác làm ăn cùng công ty khác.

- Anh Jow đừng làm thế, tôi chỉ là không thể nhắm mắt làm ngơ khi thấy người cần giúp đỡ được. À tôi là Halieg. Hân hạnh được gặp anh.

Halieg nở một nụ cười thật tươi, gã đàn ông mang tên Jow kia không biết có nhận ra cô là đối tác sắp tới của gã không nhưng nét mặt gã vẫn không có chút thay đổi, vẫn là ánh mắt luôn phát ra nguồn năng lượng lấn áp đối phương tuy nhiên Halieg lại có cảm giác nhẹ nhõm hơn một chút.

- Cô Halieg, tôi có thể nhờ cô một việc không?



Đôi mắt Jow giãn ra, một nụ cười được nở trên môi gã, giọng gã vẫn trầm trầm nhưng dường như lại có chút ấm áp bất thường.

- Tôi sẽ giúp trong khả năng của tôi, anh muốn nhờ tôi việc gì thế?

- Hiện tại tôi vẫn chưa tìm được PT để kèm riêng cho em gái tôi, cô có thể kèm cho em tôi không?

Halieg có chút bất ngờ nhưng cô nhận ra đây là cơ hội tốt để gây ấn tượng trong mắt gã, cô vẫn giữ nụ cười tự nhiên đáp :

- Ồ. Anh Jow đây nghe danh đã lâu, Halieg tôi khá tò mò về lí do anh lại tin tưởng giao em gái Hồng Thi cho tôi kèm cặp cơ đấy!

Danh tiếng của gã Jow trong giới thượng lưu được truyền tai nhau rất nhiều, gã Jow tên thật là Hạ Tử Soái, bố là Hạ Ủy Thậc còn mẹ là Xạp Chỉ, cả hai người đều là những doanh nhân thành đạt giàu có nhất nhì khu đô thị Urbanshade.

- Tôi còn có nhiều điều muốn nói với cô đấy, đây là số của tôi, giữ liên lạc nhé.

Khác với mong đợi của Halieg, Jow đáp bằng một câu vô thưởng vô phạt rồi đưa danh thiếp liền rời đi trong khi Halieg vẫn chưa chấp nhận huấn luyện Hồng Thi.

- Ông anh già nhà em cái nết trời đánh vậy đó, ổng mà muốn ai làm gì cho ổng là ổng ép làm chứ không đợi người ta đồng ý đâu.

Hồng Thi cười rồi lao đến nắm lấy cánh tay Halieg, cô hào hứng nói

- Chị, nhờ chị chỉ giáo em nha!

- Bó tay với hai anh em luôn, được rồi chị sẽ chỉ em tập, giờ đi bộ khởi động trước đã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.