Cổ tay mảnh gầy của Ngôn Hành Nhất khẽ run rẩy trong lòng bàn tay Tiêu Chi Viễn. Hắn nâng cổ tay anh lên, nhẹ chạm lên môi mình: “Được rồi, anh ngủ đi.”
Ngôn Hành Nhất ngơ ngẩn hồi lâu giữa màn đêm mới bọc mình trong chăn, dường như vừa trút một tiếng thở dài yếu ớt.
Từ ngày không phải đi tiêm, buổi sáng mỗi ngày là giờ Ngôn Hành Nhất lên chăm mẹ. Cũng vì vậy mà Tiêu Chi Viễn gặp mặt Phương Tư không chỉ một lần.
“Cậu ở đâu cũng phải có em ấy bên cạnh à?”
Thái độ của Tiêu Chi Viễn với Ngôn Hành Nhất làm Phương Tư thấy có phần kém vui. Dù không mặc định hai người đang yêu đương, nhưng chị chắc chắn mối quan hệ của cả hai trên tình bạn.
Nhưng dù là định nghĩa thế nào, hai người gắn liền với nhau tới mức độ này kể ra cũng thấy hơi quá?
Vậy mà Tiêu Chi Viễn thẳng từng “Ừm” một tiếng không chút do dự, Phương Tư nghẹn họng trân trối.
Mỗi lần đến hắn chỉ ngồi phía xa xa phòng bệnh, nhìn chằm chằm mỗi lần Ngôn Hành Nhất tới lui ra vào. Trông không giống một cặp tình nhân yêu đương cuồng nhiệt khăng khăng dính lấy nhau, mà giống một đôi vợ chồng đang chiến tranh lạnh giám sát người kia để không đi chệch đường.
Thấy Phương Tư đã bắt đầu thoáng nhíu mày, Tiêu Chi Viễn vẫn không có một lời giải thích, cũng không có ý định để Ngôn Hành Nhất biến mất khỏi tầm mắt mình.
“Em ở đây làm gì?”
Ngôn Hành Tri vừa ra khỏi thang máy đến cạnh Phương Tư, nhìn người đàn ông lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ha-co-tieng-ve-keu/976153/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.