Dù không đến mức nhập viện, nhưng cơn sốt nhẹ vì dầm mưa vẫn khiến Ngôn Hành Nhất trốn không thoát một mũi tiêm. Đôi chân vừa tiêu sưng cũng cần tiếp tục bài tập vật lý trị liệu và xoa bóp, tiêm xong Ngôn Hành Nhất lập tức bị đưa tới phòng vật lý trị liệu, dành trọn một buổi chiều trong viện.
Tiêu Chi Viễn lấy quần áo của Ngôn Hành Nhất, kéo màn trong phòng thay quần áo tập trị liệu ra cho anh.
Ngôn Hành Nhất cởi bộ đồ màu xanh nhạt thùng thình, phơi bày tấm lưng gầy gò đến mức lộ rõ xương sống. Trên mặt anh vẫn còn mấy vết xước nhỏ hồi bị tai nạn xe, mu bàn tay trái bầm tím cả mảng lớn vì giật kim quá thô bạo, những vết thương khắp cơ thể làm anh trông như một nạn nhân bị bạo lực gia đình lâu năm.
Chỉ mới nhìn thôi đã thấy đau chết mất rồi.
Dưới lớp quần áo khoác trên cánh tay, Tiêu Chi Viễn siết chặt tay mình đến mức tưởng chừng nhỏ ra máu.
Anh mặc chiếc áo vốn thuộc về Tiêu Chi Viễn, nhưng hắn lại không đưa quần cho anh, ngồi thụp xuống trước mặt anh. Vết thương cũ mới chồng chéo trên đôi chân làm Ngôn Hành Nhất không thể thoải mái co chân theo ý muốn, hắn biết rõ điều đó. Vì vậy hắn xỏ từng ống quần một vào chân anh, mang giày giúp anh.
“Vịn tôi.”
Ngôn Hành Nhất nghe lời, anh đặt tay lên bả vai vì khom lưng xuống mà nhô ra của Tiêu Chi Viễn. Hắn giúp anh kéo quần thể thao lên khỏi đầu gối, buộc cả dây rút lại.
“Đi thôi.”
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ha-co-tieng-ve-keu/976151/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.