Tiểu Tuyển Minh bình an vô sự, có đôi vợ chồng già ở khu dân cư bên cạnh kiếm thấy cậu bé, giờ đang ngồi tu nước ngọt ừng ực.
Theo lời kể không mấy rõ ràng của cậu bé và trí nhớ của ông bà, cậu bé đuổi theo nhóc mèo hoang trèo từ bờ tường bên kia vào, chui vào kẽ hở hàng rào hư đằng sau nhà trẻ trốn ra. Đuổi theo mèo hoang mà chẳng thấy mèo đâu, lại bắt gặp đám cún được dắt đi dạo sau giờ cơm, thế là cậu bé chơi với đám cún đã đời rồi mới phát hiện mình lạc đường mất tiêu.
Tuyển Minh vừa mệt vừa đói, đứng trong khu dân cư khóc um lên tìm mẹ, may gặp đôi vợ chồng già tản bộ dẫn về nhà. Lúc đầu ông bà còn tưởng cậu bé học trong nhà trẻ bên khu mình, kết quả ra đến nơi mới biết bên ấy đóng cửa tan học từ lâu rồi. Ông bà cũng hết cách, đành thu xếp trông cậu bé, bảo đứa con trai vừa đi làm về ra chỗ tìm thấy Tuyển Minh đứng chờ, thầm nghĩ chắc phải có người đến tìm con.
Sau đó chờ được Chu Cẩm.
Đến khi nhóm Phương Tư chạy đến nhà, Tuyển Minh đã chơi một chập vui chết đi được với cháu của hai ông bà.
Phương Tư khóc đến mức suýt nữa đã quỳ rạp xuống, nhào tới vỗ mạnh vào mông con trai hai cái, Tiểu Minh ăn đòn no cũng òa lên khóc lớn, vừa mếu máo vừa nói “Mẹ ơi con sai rồi”, sau đó hai mẹ con ôm nhau mà khóc.
Hết lời cảm ơn hai rồi chào tạm biệt ông bà xong, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ha-co-tieng-ve-keu/976134/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.