Lục Vân Phong nhìn cô, bình tĩnh nói: "Tiểu Diệp Tử, tâm trạng hiện giờ của em anh hiểu, nhưng dù sao cũng không thể vượt qua được định kiến của nước chúng ta, em chưa kết hôn mà lại có con khó tránh khỏi việc bị người ta đàm tiếu, cuộc sống của em chẳng dễ dàng gì, với lại em định nói sao với cha mẹ em đây?"
Diệp Oanh quật cường nói: "Em sẽ đi một nơi rất xa, con em em có thể một mình nuôi, để nó lớn rồi, cha mẹ em cũng sẽ tiếp nhận thôi."
"Đó không phải cách hay." Lục Vân Phong như một người anh lớn, thân thiết nhìn cô. "Tiểu Diệp Tử, nghe lời anh Phong, để anh lo việc này, được không?"
Diệp Oanh cảnh giác nhìn anh: "Anh muốn lo thế nào?"
Lục Vân Phong cười cười với cô, cầm lấy điện thoại bên cạnh, gọi đến Đào thành. Sầm Thiếu Hiên liền bắt máy: "Vân Phong, sao rồi? Đến công ty chưa?"
Lục Vân Phong giản đơn nói: "Thiếu Hiên, bên anh có việc gấp, em có thể lập tức đến đây không?"
Sầm Thiếu Hiên lại càng hoảng sợ: "Sao vậy? Anh không sao chứ?"
"Anh không sao hết." Lục Vân Phong nhanh chóng nói. "Nhưng bên đây của anh có chuyện, phải tìm em thương lượng, càng nhanh càng tốt."
Khẩu khí của anh rất gấp, đây là việc hiếm gặp, hiện tại lại ngay thời kỳ nhạy cảm, Sầm Thiếu Hiên không dám hỏi nhiều trên điện thoại, liền nói: "Em lập tức đặt vé máy bay, đêm nay bay liền."
"Được, anh đi đón em." Lục Vân Phong cúp máy, mỉm cười nhìn Diệp Oanh.
Diệp Oanh nhất thời hiểu rõ.
Cô do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-gio-noi-len/1215306/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.