Vừa vào văn phòng, Trần Hâm không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy Sầm Thiếu Hiên, sau đó ông lập tức nhiệt tình bắt tay với Lục Vân Phong: "Lục tổng, mời ngồi, mời ngồi. Thế nào? Trời có nóng lắm không?"
"Đúng vậy, mùa hè chính là nóng thế mà, khó chịu lắm." Lục Vân Phong cười hì hì ngồi xuống ghế sofa. "Tôi ghét mùa hè, vì đó là mùa ế khách của loại hình kinh doanh của chúng tôi. Bạn bè tôi luôn chọc tôi rằng tôi là loại người thích tối tăm, ghét sáng sủa."
Trần Hâm cười ha ha, cùng bắt tay với Diệp Oanh: "Diệp tiểu thư, gặp lại nhau rồi, mau ngồi uống trà nào."
Diệp Oanh biết quy củ, mỉm cười nói: "Trần tổng, ngày lành."
"Tốt, tốt." Trần Hâm buông tay ra, đưa tay hướng về phía Sầm Thiếu Hiên: "Sầm đội trưởng, hân hạnh."
Không đợi Sầm Thiếu Hiên cảm thấy e ngại Diệp Oanh đã lên tiếng: "Trần tổng, đây là trợ lý chủ tịch của tập đoàn chúng tôi, Sầm Thiếu Hiên, Sầm tiên sinh."
Trần Hâm tỏ ra như mình đã hiểu, cầm tay Sầm Thiếu Hiên, thân thiết: "Ai nha, xem tôi này, thật sự hồ đồ rồi mà, mong rằng Sầm tiên sinh đại nhân đại lượng, bỏ qua cho tôi."
"Trần tổng nói quá lời." Trên mặt Sầm Thiếu Hiên hiện lên nụ cười đúng mực. "Sau này nhờ ngài chỉ dẫn nhiều."
"Không dám nhận, không dám nhận, mau ngồi đi." Trần Hâm nhiệt tình đi đến máy nước nóng pha trà cho họ.
Lục Vân Phong vội vàng nói: "Trần tổng, việc này đáng lẽ ngài không nên đích thân làm mới đúng chứ."
Diệp Oanh lập tức đứng dậy bước tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-gio-noi-len/1215274/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.